KHIÊU VŨ VỚI QUỶ - Trang 110

Ánh mắt anh làm tim cô lỡ một nhịp đập. Cô e hèm và nhìn đi chỗ khác.

Có lẽ khoác tay không phải ý kiến hay. Hơi ấm của cơ thể anh rất gần, ngón
tay anh vuốt ve cánh tay cô - nó như một lời nhắc rằng đã rất lâu rồi không
có ai ôm cô. Và cũng rất lâu rồi kể từ khi cô muốn được ôm. Một khao khát
rất nguy hiểm khi nó được đặt vào người đàn ông cô hầu như không quen
biết.

“Phía này của Lyndhurst không có nhiều nhà hàng sang trọng đâu. Đây là

khu dân cư”. Cô khẽ nói.

“Nếu tôi nhớ không nhầm thì có một cái không xa lắm ở phía trước”.

Anh nói đến nhà hàng Roslyn, nhưng ăn mặc như họ thì không nên vào

đó. “Một cái hamburger là hợp với tôi rồi. Hơn nữa cũng đã muộn. Chắc họ
chuẩn bị đóng cửa”.

“Thế thì chúng ta sẽ thuyết phục họ đừng vội đóng cửa”, anh nói với một

nụ cười. “Cảnh sát nói gì?”.

Cô nhún vai. “Như mọi khi, Jake và tôi không được rời khỏi thành phố,

vân vân và vân vân”.

“Họ có tin Monica là thủ phạm không”.

“Không, như Jake cũng không tin cho đến khi nó tấn công anh ấy”.

“Tay anh ấy sao rồi?”.

“Khâu rồi. Bệnh viện đã cho anh ấy về nhà”. Cô ngập ngừng, rồi nhìn

thẳng vào mắt anh. “Anh nói lúc trước Monica phải quay về nhà? Tại sao?”.

“Bản năng của ma cà rồng mới biến đổi là quay lại nơi sinh thành. Tôi

nghĩ đó là một phần của quá trình trưởng thành. Để hiểu được mình đã thật
sự trở thành cái gì, trước hết người ta phải hiểu mình đã mất gì”. Anh nhún

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.