KHINH NGỮ - Trang 124

“...”

Cô đứng trước Tô Dật An, chiều cao không kém Tô Dật An bao nhiêu,

đàn ông trưởng thành kiểu nữ tính yếu thế trước mặt, đã không còn sót lại
chút gì.

Trước khi làm cây, Tô Dật An vẫn chưa có cảm giác như vậy, hiện giờ

đột nhiên biến thành người rồi, khẽ đánh giá “thanh niên cường tráng”
trước mặt như vậy, anh không khống chế nổi cơ thịt da mặt, kìm lòng
không được khẽ nhíu mày, chỉ có điều anh vẫn nhanh chóng khống chế nét
mặt của mình, giọng nói vẫn lạnh lùng bình tĩnh đáp: “Xưng hô tùy em
thích.”

Lâm Khinh Ngữ tự nhiên nắm bắt được vẻ ghét bỏ trong mắt anh ở

giây phút đó, cô vẫn có một bụng tức giận với Tô Dật An, giờ phút này áp
lực lửa giận cô đọng lại trong thân thể bùng lên như thùng tưới: “Vừa rồi
anh ghét bỏ tôi?”

Lâm Khinh Ngữ tới gần một bước, Tô Dật An lễ độ lui lại: “Không

có.” Anh dời chủ đề đi, “Bây giờ không phải là lúc rối rắm việc này, tôi tìm
được nguyên nhân vì sao chúng ta lại ở thế giới này.”

“Ha ha, thầy cảm thấy bây giờ tôi muốn nghe lý do kia?” Lâm Khinh

Ngữ hoàn toàn không để mình bị đẩy vòng vòng, “Tôi tương đối càng
muốn biết, giáo sư Tô, mấy ngày hôm trước lúc nói chuyện, thầy nói mình
thành một thần từ đâu?”

Bệnh tâm thần đặc biệt đi!

Mặt đối mặt với “Thanh niên cường tráng” hết sức dồn ép kia, Tô Dật

An nhíu mày lui lại một bước: “ Đó là tính toán lợi ích.”

“Đó là quyền lợi của thầy, thầy cũng có vẻ không lo lắng đến quyền

lợi của tôi đi đâu!” Lâm Khinh Ngữ như hắt dầu vào bù nhìn, một thân đều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.