KHINH NGỮ - Trang 22

“Bạn cùng phòng của em ấy đều ra ngoài cả rồi, trong một chốc một

lát thì không quay về ngay được đâu ạ, người nhà cũng ở rất xa, em thật sự
vội lắm, nếu không đã đưa em ấy về luôn rồi, em đi gửi tài liệu một tí thôi,
gửi xong sẽ lập tức quay lại ngay! Nể tình hai chúng ta cùng họ, nói không
chừng tám trăm năm trước là người một nhà cũng nên, thầy giúp em đi ạ!”
Tô Hạ vừa nói vừa đẩy Lâm Khinh Ngữ về phía Tô Dật An, “Hai người
không phải từng là bạn học chung thời tiểu học sao, Khinh Ngữ nói lúc
trước tình cảm hồi nhỏ của hai người rất tốt mà. Cứ như vậy đi nhé, em đi
trước đây……”

Nói xong, cũng chẳng thèm quan tâm đến câu trả lời của Tô Dật An,

cô nàng thật sự rảo chân chạy thẳng, xem ra, đúng là bị giục rất gấp.

Tô Dật An cúi đầu, nhìn thấy Lâm Khinh Ngữ nghiêng ngả lảo đảo,

liền lặng lẽ đứng ngay trước mặt cô.

Sau đó Lâm Khinh Ngữ ngẩng đầu lên nhìn hắn: “Uống rượu

không?”.

Ngay từ lúc bắt đầu, câu trả lời của hắn là từ chối.

Nhưng hắn không ngờ rằng, không có người uống rượu cùng, Lâm

Khinh Ngữ liền gào khóc……

Tô Dật An vốn dĩ là người cho dù người trước mặt hắn có khóc nức nở

như chó husky cũng sừng sững như núi đá, nhưng lúc ấy không biết tại sao,
nghe Lâm Khinh Ngữ khóc lóc tố cáo tình người lạnh lùng, xã hội phức tạp
với mình, hắn liền ngồi xuống nhận lấy chén rượu, uống cạn rồi nói.

(Mọi người có thể xem đoạn vid chú chó husky khóc nức nở đó ở đây)

“Tôi sẽ uống cùng em, nhưng đừng có gào thóc nữa.”

Sau đó…… không có sau đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.