KHINH NGỮ - Trang 241

Từ nhỏ bà nội đã đãi khách như vậy, từ nhỏ trong nhà đã có TV, cho

nên là thói quen của anh.

Lâm Khinh Ngữ: "..."

Tô Dật An giống như đang dạy cho học trò, nói với cô quy định gì đó

trong nhà, sau đó nói với cô: "Tùy ý ngồi." Anh liền đi tắm.

Nhưng sau khi Lâm Khinh Ngữ nghe Tô Dật An nói xong, cũng chỉ

dám ngồi trên ghế.

Có lẻ ngồi lâu nhàm chán, Lâm Khinh Ngữ liền đứng lên nhìn một

vòng phòng trọ của anh, ánh mắt không tự chủ nhìn trên bàn học trong
phòng ngủ của anh có một cái bình thủy tinh, sau đó Lâm Khinh Ngữ ngây
người.

Bình thủy tinh kia hình như có phần quen mắt.

Lâm Khinh Ngữ tò mò đi vào phòng, không đụng đến những vật khác,

lập tức đi đến trước bàn học của Tô Dật An, ngồi xuống, cẩn thận đánh giá
bình thủy tinh trên bàn học, bên trong có rất nhiều ngôi sao giấy, bởi vì
nhiều năm, trên mỗi cánh sao đều có vết ố vàng.

Hình như là... lễ vật trước đây cô tặng cho Tô Dật An lúc sắp chia tay.

Lâm Khinh Ngữ giựt mình nhớ tới trước đây, có một lần sau một đêm

tuyết rơi rất lớn, sáng hôm sau cô đến đón Tô Dật An đến trường, tinh thần
của Tô Dật An không tốt.

Ngay cả thức ăn sáng cũng không ăn, ở trên đường Lâm Khinh Ngữ

hỏi anh, anh liền vươn tay, có phần rụt rè nắm lấy tay Lâm Khinh Ngữ, từ
phía sau ôm lấy cô, tham lam ỷ lại vào cô: "Khinh Ngữ." Anh nói: "Tối qua
tuyết rơi, nhưng cậu không có ở đây."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.