KHINH NGỮ - Trang 288

suất cao túm lấy nó, buộc Phan Quyên đưa tiền, thời hạn mười ngày, không
trả, thì cắt thận của Lâm Bân mang đi bán.

Phan Quyên mặc dù tức thì tức, nhưng lại đau lòng, vừa bất đắc dĩ, bà

bị sợ đến vội vàng gom góp toàn bộ tiền trong nhà, kể cả tiền học phí năm
học tới cho Lâm Khinh Ngữ cũng mang đi hết, còn giao bán một căn nhà
bọn họ không dùng đến, nào có thể bán nhà nhanh như vậy.

Thời gian mười ngày đối phương giao hẹn đã đến.

Lâm Khinh Ngữ nói đi báo cảnh sát, nhưng Phan Quyên lại sợ dính

dáng đến lãi suất cao, đợi đến khi tựu trường, trường học cấm Lâm Bân rồi,
sợ rằng ngay cả tốt nghiệp trung học nó cũng không có.

Khoảng thời gian đó Lâm Khinh Ngữ náo loạn với Phan Quyên lớn

lớn nhỏ nhỏ không biết bao nhiêu lần.

Sau đó Phan Quyên mang theo Lâm Khinh Ngữ đi tìm đối phương

liên hệ, muốn đối phương thư thả thêm chút thời gian, người liên hệ nói:
“Còn thư thả hơn, có thể, bắt con gái bà tới bù tiền lời mấy ngày.”

Lâm Khinh Ngữ nghe thấy lời này giận dữ trong lòng, nhưng Phan

Quyên ở bên cạnh lại không từ chối luôn, Lâm Khinh Ngữ bây giờ cũng có
thể cảm nhận được trầm mặc làm cho người ta hít thở không thông lúc đó,
cô không dám tin quay đầu nhìn mẹ, giọng cũng run rẩy: “Mẹ?”

Sau khi Phan Quyên do dự, cắn răng, cuối cùng vẫn nói, bà sẽ cố hết

sức trả hết tiền ở kỳ hạn chót.

Phan Quyên không đồng ý, nhưng do dự trong nháy mắt kia, đã đủ

giết chết tất cả tín nhiệm của Lâm Khinh Ngữ với mẹ mình.

Sau khi về nhà, Lâm Khinh Ngữ lạnh cả người, cô hỏi Phan Quyên:

Có phải nếu như ngày cuối cùng không gom đủ tiền, thật sự sẽ mang cô đi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.