KHINH NGỮ - Trang 381

Đúng lúc tiết này là của chủ nhiệm lớp, chủ nhiệm lớp vừa nghe xong,

cầm phấn viết nhìn Lâm Khinh Ngữ: "Làm gì? Đang học, muốn tạo phản
sao?"

Lâm Khinh Ngữ cắn răng, nếu là trước kia thì không tính, nhưng nghĩ

lại, sợ cái gì, dù sao hiện tại cô còn nhỏ, nhưng Tô Dật An đã không biết
xấu hổ tố cáo, cô cũng chỉ hơi mất mặt chút xíu mà thôi. Vì thế Lâm Khinh
Ngữ cũng nhấc tay, thuận tiện đứng lên: "Thưa thầy, em có chuyện muốn
nói với bạn học Tô."

"Không thể để tan học mới nói sao, Lâm Khinh Ngữ em ngồi xuống

cho tôi."

"Không được, thưa thầy, nếu bây giờ không được nói em sẽ nghẹn

chết." Lâm Khinh Ngữ nói xong, cũng không cần biết thầy giáo chủ nhiệm
có đồng ý hay không, nhìn chằm chằm Tô Dật An, ngay lúc này trong lớp
học rất yên tĩnh, lớn tiếng nói: "Bạn học Tô, lúc trước cậu nói thích tôi, tôi
cũng đã suy nghĩ qua, nếu như lần này cậu đồng ý đi chơi dã ngoại chơi
xuân, tôi sẽ đồng ý làm bạn gái của cậu."

Lời này vừa nói xong, trong nháy mắt phòng học đang yên tĩnh, tất cả

học sinh đều vỡ òa, khác với sự ồn ào của học sinh lớn, bọn họ bùng nổ đến
ầm ĩ.

Mà thầy giáo chủ nhiệm cũng chưa phản ứng kịp, sau khi phút yên

tĩnh qua đi, đã cãi vã ngập trời, thầy chủ nhiệm vội vàng vỗ bàn, quát học
sinh yên lặng, nhất thời không rãnh để quan tâm Lâm Khinh Ngữ.

Vì thế Lâm Khinh Ngữ nho nhỏ liền đứng yên trong hoàn cảnh ầm ĩ

đó, nhướng mắt nhìn, Tô Dật An an tĩnh giống mình giữa một mãnh tranh
cãi ầm ĩ.

Hai người họ nhìn chằm chằm nhau, vô cùng sốt ruột, không khí mờ

ám quỷ dị giữa hai người lan tràn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.