KHINH NGỮ - Trang 53

Cô chạy tới chỗ văn phòng khoa phàn nàn, nhưng lại bị nói lại rằng,

yêu cầu của các giáo sư du học ở nước ngoài về có nghiêm khắc một chút
cũng là việc rất bình thường!

Bình thường chỗ nào chứ!

Lâm Khinh Ngữ đã từng ra sức tố cáo Tô Dật An trước mặt thầy quản

lý sinh viên, cô nói cô và bạn cùng phòng đều sai dấu chấm câu nhưng tại
sao không thấy hắn chỉ ra lỗi sai ấy!

Và Tô Dật An đã trả lời bằng một vẻ trang trọng nghiêm túc rằng: “Vì

tinh lực có hạn, khó tránh khỏi thỉnh thoảng có đôi lúc bỏ sót.”

Lẽ nào trên tờ giấy viết luận văn của cô phát sáng à! Chỗ nào sai sẽ tự

động phát ra ánh đèn neon chói mắt, sáng nhấp nháy nhấp nháy thu hút sự
chú ý của hắn chắc! Làm thầy giáo liệu có thể đối xử bình đẳng với sinh
viên được không vậy!

Lâm Khinh Ngữ không hiểu sau khi Tô Dật An trở về nước tới đại học

A làm giảng viên, rốt cuộc bản thân mình đã có chỗ nào đắc tội với hắn.

Sau khi hết giờ lên lớp của Tô Dật An, lúc quay trở ký túc xá, trên

đường đi học cô đã từng bám lấy hắn vô số lần, cô muốn hỏi nguyên nhân
khiến Tô Dật An cứ nhắm vào mình, nhưng Tô Dật An lại lảng tránh không
đáp, trầm mặc không lên tiếng, còn ra cái vẻ thầy giáo nghiêm túc cao quý,
khiến ngay cả việc mở miệng cất tiếng gọi yêu thương từ trong hồi ức thơ
ấu, nhân tiện thêm thắt đôi phần thê thảm, ẩn chứa cay đắng khổ sở Lâm
Khinh Ngữ cũng không thể xuống tay được……

Vì tất cả những gì Tô Dật An làm với Lâm Khinh Ngữ trong hồi ức

trước đây là như vậy, nên cô ngay lập tức cứng rắn hẳn lên, thầy giáo đối
xử phân biệt với sinh viên như thế, thì chi bằng cứ thoải mái giãy dụa vạ
vật ở một xó xỉnh nào đó trên thế giới này đi, đừng có ở bên cạnh cô là tốt
nhất!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.