KHO BÁU CỦA CÁC HIỆP SĨ ĐỀN THỜ - Trang 103

chảy từ bên ngoài như thể gần hơn. Vào mùa hè, các
giáo hữu thường xuyên đến chỗ cái thác và tắm nước
lạnh ở đó. Ông cũng thích được làm như vậy, nhưng
ông cũng biết là trước mắt sẽ không thể có sự nghỉ
ngơi, ông quyết định không thông báo cho các giáo
hữu về cái chết của Trưởng giáo cho đến giờ nguyện
sớm sẽ diễn ra trong năm giờ nữa. Trước đây họ
thường tập họp sau nửa đêm cho giờ cầu nguyện buổi
sớm, nhưng nghi thức ấy giờ đây cũng không còn
cũng như nhiều giới luật khác. Giờ đây, một chương
trình thực tế hơn đã được áp dụng, một chương trình
công nhận tầm quan trọng của việc ngủ, tính nhiều
đến thực tiễn của thế kỷ hai mươi mốt hơn là thế kỷ
hai mươi.

Ông biết rằng không ai dám bước đến phòng của

Trưởng giáo. Chỉ có ông, với tư cách là giám quan,
được hưởng ưu tiên đó, đặc biệt trong thời gian
Trưởng giáo bị ốm. Vì vậy ông quàng khăn và kéo
chăn lên trùm mặt cho người chết.

Nhiều ý nghĩ chạy qua tâm trí Giám quản và ông

cố gắng chống lại sự cám dỗ đang xuất hiện. Luật lệ,
nếu không có gì khác nữa, truyền lại một ý thức về
kỷ luật, và ông tự hào vì mình chưa bao giờ vi phạm
điều gì. Nhưng giờ đây nhiều thứ đang gào lên với
ông. Ông đã nghĩ đến chúng suốt cả ngày trong khi
nhìn bạn mình chết dần đi. Nếu cái chết đã cướp đi
Trưởng giáo trong khi tu viện vẫn nhộn nhịp các hoạt
động, thì sẽ là không thể để làm điều mà giờ đây ông
đang chiêm ngưỡng. Nhưng vào giờ này ông hoàn
toàn được tự chủ, và nhìn vào những có thể xảy ra
vào ngày tới thì điều này giống như là cơ may duy
nhất của ông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.