Bà nghe Malone kể lại họ đã tìm được gì.
“Tôi đồng ý với hai người,” Mark nói. “Bộ xương
đó hẳn là của vị Tướng quân mất tích ngày xưa của
chúng tôi.” Anh kéo từ dưới áo ra một sợi dây
chuyền. “Tất cả chúng tôi đều mang nó. Chúng tôi
được nhận trong lễ nhập đạo.”
“Có vẻ như là,” Malone nói, “các Hiệp sĩ Đền thờ
đã rào kín của cải của mình lại và chia làm hai bên.”
Anh chỉ vào cái bẫy trên sàn. “Và họ tạo ra những
thử thách mà người ta phải trải qua để tìm được
chúng. Lẽ ra viên Tướng quân nên cẩn thận hơn.”
Malone nhìn Stephanie. “Cũng như chúng ta.”
“Tôi hiểu,” bà nói. “Nhưng, như anh vẫn thường
nói với tôi, tôi không phải là một nhân viên hoạt động
bên ngoài.”
Anh mỉm cười trước câu nói mỉa mai của bà. “Vậy
thì chúng ta sẽ tìm hiểu xem đằng sau tấm phên kia
có gì.”
***
De Roquefort chĩa cái nòng súng ngắn ngủn của
mình vào giữa hai hàng lông mày rậm của Henrik
Thorvaldsen. “Tôi được biết ông là một trong những
người giàu nhất Châu Âu.”
“Còn tôi được biết ông là một trong những chức
sắc tôn giáo nhiều tham vọng nhất giai đoạn hiện
nay.”
“Lẽ ra ông không nên nghe lời Mark Nelle.”
“Tôi có nghe đâu. Bố cậu ấy nói với tôi đấy chứ.”
“Bố hắn ta không biết tôi.”
“Ông không thể nói vậy được. Ông đã đi theo ông