KHO BÁU CỦA VUA SOLOMON - Trang 133

- Những điều anh kể nghe lạ lùng lắm, Inphadux nói vẻ nghi ngờ.

- Anh ta sống rất lâu ở đó, lúc thì làm đầy tớ, lúc làm chiến binh, nhưng

trái tim anh ta bao giờ cũng khắc sâu những gì bà mẹ kể về quê hương của
mình. Anh ta luôn nghĩ tới việc quay về để được nhìn lại một lần nữa bà
con và ngôi nhà của cha trước khi chết. Trong nhiều năm anh ta chờ đợi,
cho đến lúc cuối cùng số phận đã cho anh ta gặp những người da trắng đang
muốn tìm đến đất nước ấy. Và anh ta đã nhập vào đoàn của họ. Những
người da trắng lên đường đi; đi mãi về phía trước để tìm kiếm một người
mất tích. Họ vượt qua sa mạc nóng bỏng, vượt qua những đỉnh núi phủ
tuyết, đến được Đất nước Cucuan và gặp ông, ông Inphadux ạ.

- Chắc chắn anh là một người điên, nếu không đã chẳng nói thế - người

chiến binh già đáp, rất đỗi ngạc nhiên vì những gì nghe được.

- Đừng nghĩ thế. Đây, tôi cho ông xem đây, hỡi người em của cha tôi!

Tôi là Icnôzi vua hợp pháp của đất nước Cucuan!

Vừa nói, bằng một động tác dứt khoát, anh ta vừa cởi lớp vải quấn

quanh người và trở nên hoàn toàn trần truồng.

- Ông nhìn đi - anh ta nói - Ông biết cái này nghĩa là gì chứ? - Rồi chỉ

vào hình con rắn thần chàm bằng mực xanh trên người anh ta.

Đuôi của con rắn nhỏ dần và biến mất dưới bẹn, Inphadux nhìn, đôi mắt

lồi hẳn ra ngoài vì ngạc nhiên. Sau đó ông ta quỳ xuống đất:

- Kuum! Kuum! - Ông ta kêu lên. - Đây là con trai của anh tôi! Đây là

vua!

- Thì tôi chẳng bảo với ông như thế rồi sao, hỡi người em của cha tôi?

Hãy đứng dậy. Tôi còn chưa là vua, nhưng với sự giúp đỡ của ông và những
người bạn da trắng dũng cảm của tôi, tôi sẽ là vua. Mụ già Gagula nói đúng
- Trước hết máu sẽ thấm đỏ mặt đất, nhưng tôi cũng nói thêm rằng cả máu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.