KHO BÁU CỦA VUA SOLOMON - Trang 183

cánh quân địch cùng tiến công chúng tôi một lúc từ hai phía.

Nghe tiếng rú kinh khủng ấy, cánh quân đang đứng khít chặt trước mặt

chúng tôi liền giãn ra chút ít, và vừa hát một bài hát man rợ nào đó, và
thong thả tiến về phía gò cao, nơi sở chỉ huy của chúng tôi đóng, rồi sau đó
đi theo dải đất hẹp màu xanh nằm giữa hai mũi của ngọn đồi hình móng
ngựa. Ba chúng tôi (Icnôzi chỉ thỉnh thoảng mới đến giúp) tiếp chúng bằng
những phát súng lẻ tẻ và giết chết chỉ mấy người. Cả một biển người đang
hùng hổ tấn công chúng tôi nếu có bắn cũng chỉ như ném một vài viên sỏi
xuống những cơn sóng lớn đang chồm lên giận dữ.

Còn chúng thì vừa khua giáo, vừa kêu to xông lên phía trước và đã đánh

bật được các lực lượng canh phòng của chúng tôi ở dưới chân đồi. Sau đấy
cuộc tấn công của chúng có phần chậm lại, vì mặc dù chúng tôi còn chưa
chống cự một cách quyết liệt, nhưng đường tiến lên đỉnh dốc, nên chúng
phải đi chậm hơn. Tuyến phòng ngự đầu tiên của chúng tôi ở gần giữa lưng
đồi, còn tuyến thứ ba thì ở mép đỉnh đồi.

Kẻ địch cứ tiến dần lên về phía trước, miệng không ngớt kêu to:

- Tuala! Tuala! Chiéle! Chiélé! (Tuala Tuala! Đánh đi! Đánh đi)

Còn quân của chúng tôi thì kêu:

- Ignosi! Ignosi! Chiélé! Chiélé!

Đến lúc này thì kẻ địch đã ở rất gần. Các mũi dao ném bay lên lấp lánh

trên không và quân của hai bên cùng kêu lên man rợ, xông vào nhau đâm
chém. Thế là trận đánh bắt đầu, người của cả hai bên thi nhau ngã xuống
đất như lá vàng mùa thu khi có gió.

Nhưng chẳng bao lâu sau, lực lượng trội hơn hẳn của địch đã thắng, và

quân của tuyến phòng ngự đầu tiên của chúng tôi từ từ rút lui cho đến khi
gặp tuyến phòng ngự thứ hai. ƠŒ đây trận đánh lại được tiếp tục với một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.