KHO BÁU CỦA VUA SOLOMON - Trang 223

Ít phút sau, mụ già kinh tởm bước vào, đi kèm mụ có hai người lính gác

luôn bị mụ vừa đi vừa nguyền rủa.

- Hãy để mụ ở lại đây! Icnôzi ra lệnh cho họ.

Hai người kia vừa đi ra khỏi, các đống giẻ rách này (quả mụ giống một

đống giẻ rách thật, với hai con mắt rực sáng và độc ác như mắt rắn) liền ngã
xuống đất thành một mớ hình thù kì dị.

- Ngươi muốn làm gì với ta, Icnôzi? - mụ kêu ré lên.- Ngươi sẽ không

dám động đến ta đâu. Động đến ta, ta sẽ làm ngươi chết ngay tại chỗ. Hãy
coi chừng các thần phép của ta!

- Trò phù thủy của ngươi đã không cứu nổi Tuala thì cũng chẳng làm gì

được ta, - Icnôzi nói. - Hỡi con sói già kia, hãy lắng nghe ta nói: Ta muốn
ngươi chỉ cho ta biết hầm kho bí mật, nơi cất giấu những viên đá long lanh!

- Ha! ha! ha - mụ phù thủy già phá lên cười to. - Không ai biết được điều

đó, còn ta thì sẽ chẳng bao giờ chỉ cho ngươi. Những con quỷ da trắng kia
sẽ phải tay không rời khỏi đây.

- Ngươi phải nói cho ta biết. Ta sẽ bắt ngươi phải nói.

- Bằng cách nào, thưa vua? Ngươi vĩ đại thật, nhưng liệu sự vĩ đại của

ngươi có lôi được điều bí mật khỏi miệng một người đàn bà hay không?

- Khó, nhưng sẽ làm được.

- Làm bằng cách nào, thưa vua?

- Nếu không nói ngươi sẽ phải chết một cái chết từ từ đau đớn.

- Chết? Mụ kêu ré lên sợ hãi và giận dữ. - Ngươi sẽ không dám động

đến ta. Ngươi chỉ là một con người. Ngươi không biết ta là ai! Thế ngươi
nghĩ ta bao nhiêu tuổi? Ta đã từng biết cha ngươi và cha của cha ngươi. Khi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.