KHÓ CÓ ĐƯỢC TÌNH YÊU TRỌN VẸN - Trang 119

Tống Vực nhoẻn miệng cười, giơ tay vuốt nhẹ vành tai cô, từ chối cho

ý kiến. Nhưng ánh sáng trong đôi con ngươi đen thẫm, tựa như cơn lốc
xoáy cuồn cuộn,từng chút cắn nuốt cô, không buông tha bất kì sự giấu diếm
nào.

Cô đành tiếp tục nói:“Anh ta là ông chủ của Duy Cách, là người cùng

làm việc với em bốn năm.”

“Và…?” Hơi thở anh ấm áp, ngón tay miêu tả đường viền của tai cô.

Mục Táp thở dài, nhún vai:“Em từng thích anh ta, chỉ là tình đơn

phương thôi, anh ta chưa bao giờ chấp nhận.”

“Từng thích anh ta? Thích đến mức nào?” Tống Vực lại hỏi.

“Đều là những việc đã qua .” Cô lãng tránh.

“Vậy lúc em thích anh ta, thích đến mức nào?” Tống Vực hiển nhiên

không định buông tha.

“Lúc thích anh ta…… đương nhiên là toàn tâm toàn ý thích. Vì muốn

anh ta vui vẻ, em tình nguyện làm rất nhiều việc …… Thích vậy đấy.” Mục
Táp nói,“Đã là quá khứ rồi, anh sẽ không để ý chứ?”

Tống Vực thả tay, buông thõng xuống bên người, trầm ngâm một lát

rồi nói:“Để ý ư? Xác thực có một chút.”

Mục Táp:“……”

Tống Vực nhìn cô á khẩu, cảm thấy cô vừa thành thực vừa đáng yêu,

anh cười như không cười:“Anh không thích sếp cũ của em, về sau đừng ở
chung một chỗ với anh ta.”

“Vâng.” Mục Táp gật đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.