KHÓ CÓ ĐƯỢC TÌNH YÊU TRỌN VẸN - Trang 130

đó khoác âu phục bên ngoài. Âu phục phẳng phiu màu xám tro, bao dọc
thân thể cường tráng của anh, toát lên vẻ tinh anh trầm tĩnh, nổi bật khí chất
thành thục nghiêm nghị.

Mục Táp thưởng thức ‘khung ảnhđẹp’ đến thất thần. Anh nghe thấy

động tĩnh từ phía cô, xoay người, đôi mắt nhuộm ánh quang nhu tình:“Dậy
rồi? Còn sớm lắm, em ngủ thêm đi.”

Buổi sớm tinh mơ, giọng nói người đàn ông đặc biệt trầm khàn, nghe

hơi biếng nhác, và lộ ý tứ cưng chiều……

“Anh thức sớm thế, bận việc à?”

“Sáng nay mới nhận điện thoại, anh có chút việc gấp, cần đến công ty

xử lí.” Tống Vực gài kĩ nút thắt,“Anh giúp em gọi bữa sáng nhé. Em ăn
xong, chờ anh quay lại, rồi anh đưa em về, được không?”

“Không phiền anh đâu, em ăn xong sẽ tự về.” Mục Táp cười rộ lên,

khẽ duỗi thắt lưng.

Tống Vực đi tới, khom người, xoa mái tóc rối bù của cô:“Nghe lời

nào, nhớ chờ anh về.”

“Ok” Mục Táp giúp anh bẻ lại cổ áo, hài lòng nhìn dáng vẻ của anh: ”

Perfect! Anh có thể xuất phát rồi đấy.”

……

Tống Vực bận đến giữa trưa mới về khách sạn, Mục Táp quả nhiên

nghe lời anh nói, ngoan ngoãn chờ anh trở lại. Hai người dùng cơm trưa
xong, anh chở cô về.

Mục Táp mang theo tinh thần sảng khoái về nhà. Vừa bước vào cửa,

đã nghe tiếng khóc rưng rức của Mục Kiều. Bà Kiều Tuệ Tuệ đang an ủi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.