KHÓ CÓ ĐƯỢC TÌNH YÊU TRỌN VẸN - Trang 171

Mục Táp trả lời có, cô đột nhiên thèm ăn sữa chua.

Xuống xe, hai người vào cửa hàng tiện lợi. Nhân viên bán hàng cười

tươi rói, nói xin chào quý khách. Mục Táp đi thẳng đến tủ đông lạnh phía
trong, lấy một lốc sữa chua vị nho, cẩn thận xem hạn sử dụng, thấy ngày
sản xuất là hôm qua, cô vừa lòng ôm vào ngực.

Ngoài sữa chua, cô mua thêm mứt hoa quả, chocolate, kẹo dẻo có tạo

hình gấu mèo, mì ý, mấy gói thức ăn vặt, sủi cảo đông lạnh….kết quả, càng
mua càng nhiều. Tống Vực chỉ lấy hai gói thuốc lá, rồi im lặng ‘hộ tống’ cô
nàng háu ăn.

Lúc tính tiền, toàn bộ vừa chẵn một trăm năm mươi đồng. Vì đang

trong chương trình khuyến mãi, khách hàng mua hơn một trăm đồng, sẽ
được tặng món quà lưu niệm là thú bông kích cỡ nhỏ, có nhiều hình dạng.

Mục Táp toan từ chối, Tống Vực chợt cất tiếng hỏi ” Có những kiểu

dáng nào?”

Nhân viên bán hàng mở ngăn kéo, lấy ra vài kiểu dáng khác biệt.

Trong đó, Mục Táp ấn tượng với chú khỉ bông be bé, cô cảm thấy nụ cười
chú khỉ vừa gian gian vừa đáng yêu, nhịn không được, giơ tay vuốt ve lỗ tai
nó. Tống Vực hiểu ý, bèn yêu cầu nhân viên bán hàng gói lại.

Cuối cùng, Mục Táp mua lỉnh kỉnh mấy gói thức ăn, và ôm thêm chú

khỉ nhỏ về nhà.

“Nhìn trẻ con quá không anh?” Lên xe, Mục Táp chỉ con khỉ nhỏ

trong ngực, hỏi Tống Vực.

“Anh cảm thấy nụ cười của nó khá giống em.”

Mục Táp:”…..” Anh này vui tính nhở? Bộ cô cười nhìn gian giảo lắm

sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.