KHÓ CÓ ĐƯỢC TÌNH YÊU TRỌN VẸN - Trang 250

lại tài liệu, mở lời:“Xin lỗi em, hôm nay anh thất hứa. Tuần sau anh bù lại
nhé.”

“Sau này mấy gã kia còn có thể đến gây chuyện nữa không?” Mục

Táp chủ động hỏi chuyện ẩu đả hôm nay.

Quán trà đó là năm xưa Tống Hạo mua tặng Mạc Tử Tuyền. Lúc ấy để

có được quyền sở hữu, Tống Hạo phải trải qua cuộc cạnh tranh khá gay gắt,
nên đắc tội không ít người. Sau khi Tống Hạo qua đời, những kẻ xấu bụng
thường tìm tới quán xỉa xói gây rối, đặc biệt luôn canh đúng lúc Mạc Tử
Tuyền đến quán kiểm tra tình hình kinh doanh, hiển nhiên là cố tình gây
phiền toái cho chị ta, thuận tiện mượn cơ hội chấm mút chút chút, mồm
miệng phối hợp tay chân, nâng trình trơ tráo, bỉ ổi lên gấp đôi. Một, hai lần
đầu, Mạc Tử Tuyền cố nhẫn nhịn. Lâu dần, chị ta âm thầm đối phó mấy kẻ
đáng khinh giấu mặt phía sau. Thế nên hôm nay, sự việc mới ầm ĩ khác
thường, bọn chúng cố ý đập phá tan nát dụng cụ trong quán. Song Mạc Tử
Tuyền lâm nguy không sợ, một mình ra ứng phó bọn chúng. Tất nhiên
trước khi đi, chị ta đã bảo nhân viên phục vụ gọi điện cầu cứu Tống Vực.

“Em yên tâm, bọn chúng không có lá gan đấy đâu .” Tống Vực đáp.

Mục Táp gật đầu, vươn tay lấy ấm điện trên bàn thủy tinh, xoay người

vô bếp, định pha cho mình ly cacao nóng. Tống Vực theo cô sát gót, lúc cô
đương khuấy nước, anh bèn đặt tay lên vai cô, thấp giọng hỏi:“Giận rồi ư?”

“Hơi hơi.” Mục Táp đáp thành thật.

Anh xoay bờ vai cô lại, bắt cô đứng đối diện anh và nhìn sâu vào mắt

cô:“Em muốn hỏi anh gì không?”

Ánh mắt anh hun hút mà sáng ngời, đẹp tựa làn mưa trắng xóa rơi

trong màn đêm đen. Đôi mắt sâu lắng ấy cứ nhìn cô đăm đắm, tựa hồ trong
thế giới của anh chỉ duy nhất mình cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.