KHÓ CÓ ĐƯỢC TÌNH YÊU TRỌN VẸN - Trang 259

Mục Kiều cười lạnh:“Bây giờ chịu lòi đuôi cáo rồi hả? Chúc mừng chị

đạt được mục đích nhé. Vì chị, tôi mất ăn mất ngủ, tinh thần hoảng loạn
không yên. Đôi nam nữ vô sỉ các người đã tạo thành bóng ma tâm lí cho
tôi. Trong đầu tôi không ngừng mường tượng những chuyện ghê tởm hai
người có thể làm. Chị thấy tôi mỗi ngày đều sống trong bất an, đau khổ, hả
hê lắm phải không?”

“Kiều Kiều!” Kiều Tuệ Tuệ run giọng,“Con đừng chọc giận bố nữa!”

Sắc mặt ông Mục đã xám ngoét.

“Em muốn nghĩ thế nào tùy em.” Mục Táp nhếch miệng cười khẩy,

lần nữa cầm đũa gắp thức ăn.

Thái độ Mục Táp trong mắt Mục Kiều chính là ngầm thừa nhận. Toàn

thân Mục Kiều nhất thời rừng rực lửa giận. Chỉ cần tưởng tượng những
chuyện trái luân thường đạo lí mà Mục Táp và Cảnh Chí Sâm có thể làm,
trái tim cô ta như bị đôi tay vô hình nắm hai đầu, hung hăng xé toạc. Nỗi
nhục nhã đớn đau dấy lên dữ dội, cô ta co tay thành nắm đấm, gằn từng
chữ:“Mục Táp, chị là cái thứ không biết xấu hổ. Sao không dám nói thẳng,
rằng chị muốn hủy hoại cuộc sống của tôi.”

“Là chính em tự hủy hoại mình đấy!” Mục Táp điềm tĩnh lí luận,“Chị

đã nói nhiều lần, chị và Cảnh Chí Sâm hoàn toàn trong sạch, chưa bao giờ
làm chuyện có lỗi với em. Nhưng em cứ thích tự mình hoang tưởng. Chị
thanh minh thì em không tin, giữ im lặng thì em bảo chị hủy hoại em.Vậy
thế nào mới vừa lòng em?! Chị quen biết Cảnh Chí Sâm trước em, chị thất
bại trong việc theo đuổi anh ta. Đây là sự thật. Tuy nhiên, chị không có
nhiệm vụ báo cáo cho em nghe. Tình cảm của chị, tình yêu đơn phương
ngày đó, người chị thầm mến suốt bốn năm, chẳng lẽ đều phải rêu rao tất cả
cho mọi người cùng biết? Chị không có quyền riêng tư cá nhân à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.