KHÓ CÓ ĐƯỢC TÌNH YÊU TRỌN VẸN - Trang 301

nói ra miệng, nhưng trong lòng luôn mong muốn hai em dọn về sống
chung. Người già thường thích náo nhiệt đông vui mà. Huống hồ, nhà chỉ
có đàn bà con gái, vắng bóng đàn ông, nhiều khi xảy ra tình huống bất ngờ,
e là trở tay không kịp. Táp Táp, em thử cân nhắc đề nghị của chị nha.”

Mục Táp ngẫm nghĩ rồi đáp:“Em thì chẳng sao cả. Em chưa bao giờ

bài xích việc sống chung với mẹ. Chắc chị cũng biết, mẹ ruột của em qua
đời sớm. Từ khi lấy Tống Vực, em đã nguyện ý xem mẹ như mẹ ruột của
mình, và luôn sẵn sàng chăm sóc, phụng dưỡng mẹ. Tuy nhiên, việc dọn ra
ở riêng là ý của Tống Vực. Chị biết không, anh ấy đặc biệt cố chấp trong
vấn đề này. Nhiều lúc em cũng cảm thấy khó hiểu.”

Mạc Tử Tuyền dần thu ý cười, buông tay Mục Táp:“Là Tống Vực cố

chấp?”

Mục Táp gật đầu:“Đúng ạ. Anh ấy cảm thấy dọn ra ở riêng thì tốt hơn.

Hơn nữa, chừng nửa năm hay một năm tới, vợ chồng em có thêm đứa nhỏ.
Trẻ con hay quấy khóc, ắt hẳn sẽ làm phiền đến sự nghỉ ngơi, tịnh dưỡng
của mẹ.”

Mạc Tử Tuyền rũ thấp mí mắt, che giấu mọi cảm xúc trong ánh mắt,

vẻ mặt chị ta trầm tĩnh như nước lạnh, lâu sau mới hỏi: “Hai người đã dự
định có con rồi à?”

“Hiện tại thì chưa gấp. Nhưng cần tính toán, chuẩn bị trước thật tốt.

Dẫu sao vợ chồng em cũng đã đến tuổi làm bố mẹ.”

Mạc Tử Tuyền cười khẩy, lặng thinh không nói.

Mục Táp lẳng lặng ngồi cạnh chị ta, trông chừng chị ta nghỉ ngơi. Hơn

hai mươi phút sau, Mạc Tử Tuyền ngẩng đầu, nhìn đồng hồ treo tường:
“Chị phải xuống dưới thôi, không thể biến mất lâu hơn nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.