KHÓ CÓ ĐƯỢC TÌNH YÊU TRỌN VẸN - Trang 341

Thâm tâm Mục Táp chỉ muốn tránh xa những nơi có Cảnh Chí Sâm

xuất hiện, nên khéo léo từ chối ông. Mục Chính Khang thở dài thườn
thượt:“Dì Kiều của con đã bỏ nhiều công sức cho bữa tiệc này. Bà ấy đích
thân gọi điện mời mẹ Tiểu Cảnh, dùng một đống lời khách khí, lễ độ, mẹ
Tiểu Cảnh mới đồng ý. Lần này xem như cơ hội cuối cùng để hàn gắn quan
hệ giữa Kiều Kiều và Tiểu Cảnh, thành hay bại đều dựa vào hôm ấy . Vì
muốn tăng thêm phần tôn trọng của gia đình ta với họ, bố mong con dẫn
theo Tống Vực tới. À phải, gần đây cảm xúc Kiều Kiều ổn định hơn nhiều.
Con bé đã nhận ra sai lầm của bản thân, cũng dần buông bỏ những băn
khoăn, lo lắng dư thừa. Về phần Tiểu Cảnh, bố biết con ít nhiều ngại ngùng
khi tiếp xúc với nó. Nhưng Táp Táp à, lảng tránh không thể giải quyết vấn
đề. Nếu sau này Kiều Kiều và nó thành đôi, con dù muốn hay không, vẫn
phải có lúc tiếp xúc với nó. Lại nói, con và nó trong sạch, hết thảy đều
quang minh chính đại, con hà tất trốn tránh làm gì? ”

Cúp máy, Mục Táp suy nghĩ thật lâu. Cô thừa nhận, lời bố cô nói rất

hợp tình hợp lí. Chờ sau này Mục Kiều và Cảnh Chí Sâm kết hôn, cô tránh
không khỏi những trường hợp đụng mặt họ. Chẳng lẽ, cô cứ định tránh
mãi?

Hơn nữa, cô hiểu rõ, bố cô muốn mượn cơ hội lần này, để hai bên có

thể tụ họp, tiện thể xóa bỏ những nghi ngờ, khúc mắc trước đây. Ông mong
mọi thứ sẽ khôi phục như cũ.

Đợi Tống Vực về nhà, cô hỏi ý kiến anh. Anh nghe xong, hờ hững hỏi

lại:“Ngày nào vậy em?”

Mục Táp đáp:“Ngày hai mươi ba ạ.”

“Để anh xem lại lịch công tác. Nếu ngày đó không có việc quan trọng,

anh sẽ đi cùng em.” .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.