KHÓ CÓ ĐƯỢC TÌNH YÊU TRỌN VẸN - Trang 344

Chốc lát sau, chị gái Cảnh Chí Sâm mặc bộ âu phục đen của người

quản lí tươi cười bước vào phòng. Chị ta nhiệt tình chào hỏi Mục gia theo
thứ tự từ trên xuống dưới.

“Bây giờ có thể dọn thức ăn lên rồi đấy!” Cảnh Chí Dao nói,“Mời mọi

người dùng bữa trước. Con phải ra ngoài kiểm tra tình hình một lát. Nếu
tình hình vẫn ổn, con sẽ quay lại kính hai bác vài ly rượu.”

Mục Chính Khang phấn khởi dặn chị ta nhớ mau quay lại.

Thức ăn lần lượt dọn lên. Mỗi món đều được trình bày khéo léo, đầy

đủ sắc hương. Mọi người bắt đầu cầm đũa, bầu không khí càng lúc càng
hòa hợp.

Mục Táp ăn được vài miếng, đoạn lén lút lấy di động gửi tin cho Tống

Vực, hỏi anh chừng nào đến. Anh trả lời, tầm ba mươi phút nữa.

Cảnh Chí Sâm vẫn âm thầm chú ý Mục Táp, nên rất nhanh phát hiện

cô thấp thỏm bấn an. Anh ta thoáng trầm ngâm, lo ngại thức ăn không hợp
khẩu vị của cô. Chợt bên tai vang nhẹ tiếng hừ, Cảnh Chí Sâm lập tức hồi
hồn, tiếp tục tỉ mỉ gắp thức ăn bỏ vào bát Mục Kiều.

“Ngại quá, con xin phép đi toilet tí.” Mục Kiều đột nhiên đứng dậy,

nhếch miệng cười gượng gạo, vẻ mặt cứng đờ.

“Ừm, con cứ tự nhiên.” Bà Cảnh buông đũa, khẽ xua tay.

Mục Kiều bước nhanh khỏi phòng.

Chờ Mục Kiều khuất bóng, tầm mắt Cảnh Chí Sâm lần nữa rơi trên

người Mục Táp, anh ta cất giọng ôn hòa:“Táp Táp, sao ăn ít vậy, thức ăn
không hợp khẩu vị hả?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.