KHÓ CÓ ĐƯỢC TÌNH YÊU TRỌN VẸN - Trang 425

Mục Táp cùng anh ta bắt tay, khiêm tốn nói:“Cám ơn lời khen của

anh. Song, tôi tự cảm thấy bản thân còn nhiều thiếu sót, cần phải học tập,
trau dồi thêm. Nếu có cơ hội, mong được anh chỉ giáo nhiều hơn.”

Ánh mắt Úy Trì Lâm lóe tia tán thưởng.

Sau ba giờ chiều, nhân viên tổ dự thầu có hai giờ nghỉ ngơi, Tiểu Thụy

Lệ hào hứng rủ rê Mục Táp đi mua sắm. Trùng hợp Mục Táp vữa gõ xong
chữ cuối cùng, cô tắt laptop, gật đầu đồng ý.

Đến trung tâm thương mại quốc tế, Tiểu Thụy Lệ hệt như chú chim

non vừa sổ lồng, hăng hái mua sắm, điên cuồng quẹt thẻ. Mục Táp phát
hiện Tiểu Thụy Lệ rất hào phóng chi tiền cho những bộ cánh đẹp. Cô nàng
mua vài bộ váy toàn có giá trên trời mà không hề chớp mắt hay đắn đo suy
nghĩ. Tiểu Thụy Lệ tự tin chia sẻ quan điểm, phụ nữ phải biết yêu thương,
chăm chút bản thân. Huống hồ, cô nàng vất vả phấn đấu suốt một năm trời,
chính là vì giây phút được ôm đồm thỏa thuê quần áo đẹp như thế này đây.

Mục Táp bị Tiểu Thụy Lệ thuyết phục, nên cắn răng mua một túi xách

da dê đắt tiền.

Dạo chơi thêm một lúc, Tiểu Thụy Lệ bỗng nhiên gập người ôm bụng.

Cô nàng vật vã trong toilet khu thương mại hồi lâu, sau đi ra với dáng vẻ bơ
phờ xanh xao:“Chỗ này lạnh quá chị ơi. Em lại bị tiêu chảy, cả người rét
run hết rồi, về phòng nghỉ ngơi thôi.”

Mục Táp vội vã dìu đỡ Tiểu Thụy Lệ ra ngoài, gọi taxi chở hai người

về khách sạn. Sau khi vô phòng. Mục Táp giúp Tiểu Thụy Lệ uống thuốc.
Bởi mất quá nhiều nước, cơ thể cô nàng trở nên mềm nhũn, èo uột đáng
thương, tựa như bông hoa héo hon dưới cái nóng đổ lửa. Cô nàng thều thào
bảo mình phải ngủ một giấc, bằng không sẽ sinh bệnh nặng.

Mục Táp dém chăn gọn gàng giúp Tiểu Thụy Lệ rồi nhẹ nhàng rời

khỏi phòng. Cô nhìn đồng hồ, thấy đã qua sáu giờ chiều, cái bụng cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.