KHÓ CÓ ĐƯỢC TÌNH YÊU TRỌN VẸN - Trang 443

“À phải, bữa đó người đàn ông chờ em ở cửa khách sạn, là ông xã em

à?” Úy Trì Lâm nhanh nhảu đổi đề tài.

“Vâng.” Mục Táp gật đầu.

“Rất điển trai.” Úy Trì Lâm nói, “Nhìn khá quen nữa.”

“Diện mạo anh ấy nhìn rất sáng, mọi người thường khen như vậy.”

“Hôm đó anh ta có hiểu lầm gì không?” Úy Trì Lâm hỏi tiếp, “Về việc

em ăn cơm cùng tôi, tôi lại chở em về nữa.”

“Nào có. Anh ấy không phải kiểu đàn ông lòng dạ hẹp hòi đâu ạ.”

Trước mặt người ngoài, Mục Táp luôn theo bản năng bảo vệ, giữ gìn phong
độ cho Tống Vực.

“Vậy thì tốt.” Úy Trì Lâm hạ thấp giọng, đoạn cùng Mục Táp trở về

phòng bao. Mới đi vài bước, anh ta lại xoay người, nghiêm túc nhìn cô:
“Lần trước tôi không biết em đã lập gia đình, nên hành vi có chút đường
đột, nhân đây tôi xin lỗi em luôn. Có điều, em hãy yên tâm, tôi không phải
dạng người lợi dụng công việc để bày trò ve vãn, trêu chọc mấy cô gái. Tôi
có chuẩn mực và nguyên tắc đạo đức của riêng mình.”

Mục Táp không ngờ anh ta lại trịnh trọng giải thích với mình, còn

chân thành nói xin lỗi. Cô bất giác mỉm cười: “Tôi nghĩ rằng, giữa chúng ta
chỉ tồn tại công việc chung, không có điều gì khiến tôi lo lắng hay phiền
lòng cả. Về buổi đấu thầu sắp tới, tôi hi vọng công ty tôi sẽ trúng thầu bằng
chính thực lực của mình, trở thành đối tác tốt với Bác Thông.”

Buổi liên hoan kết thúc, mọi người lần lượt ra khỏi khách sạn, ngọn

gió mùa đông tựa như lưỡi dao sắc lạnh, cứa vào da thịt, đánh tan hơi ấm
của rượu trong dạ dày Mục Táp. Úy Trì Lâm đang đi trước mặt cô bỗng
dưng dừng bước, xoay người, rất phong độ mời Mục Táp, Tiểu Thụy Lệ và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.