KHÓ CÓ ĐƯỢC TÌNH YÊU TRỌN VẸN - Trang 444

hai nhân viên nữ khác: “Mọi người đã có xe về chưa? Nếu chưa, vậy cho
phép tôi có cơ hội đưa mọi người về.”

Anh ta vừa dứt lời, tầm mắt Mục Táp thấp thoáng trông thấy bóng

dáng quen thuộc phía xa xa, đích xác là Tống Vực.

Anh đứng cạnh chiếc xe, bộ âu phục màu đen dung hòa cùng đêm tối,

càng làm nổi trội đôi mắt sáng tỏ, thấu suốt như sao trời. Anh chăm chú
nhìn cô, mỉm cười rất đỗi dịu dàng, thấy cô nhìn lại mình, anh gọi: “Táp
Táp.”

Tiểu Thụy Lệ trầm trồ lên tiếng: “Ối ối ối, kia chẳng phải là ông xã

của chị Mục Táp sao? Ái chà, anh ấy tới tận đây rước chị luôn, chắc anh ấy
lo lắng bà xã yêu dấu của mình bị chúng ta bắt cóc!”

Những đồng nghiệp khác cũng hào hứng bàn tán. Dưới tài năng ‘chém

bão’ của Tiểu Thụy Lệ, câu chuyện Tống Vực lót tót chạy theo Mục Táp
đến thành phố B được cải biến, thêm mắm dặm muối trở thành đề tài vô
cùng hấp dẫn, đặc sắc. Cũng có người phản đối, cho rằng Tống Vực đến
thành phố B vì việc khác, họ không tin trên đời có một ông chồng ‘bám
váy’ vợ trên từng cây số. Hiện tại, mọi người đều tận mắt chứng kiến, liền
tin sái cổ câu chuyện của Tiểu Thụy Lệ.

Khuôn mặt Mục Táp nóng ran, có chút xấu hổ. Tống Vực lại điềm tĩnh

rảo từng bước ung dung, tiến tới chào hỏi mấy vị sếp cùng đồng nghiệp của
Mục Táp. Anh kiên nhẫn, niềm nở bắt tay từng người, ứng đối khôn khéo,
biểu hiện phong độ chói sáng. Lúc anh bắt tay với Úy Trì Lâm, anh ta đột
nhiên nở nụ cười: “Hóa ra là Tống tiên sinh, thảo nào hôm bữa tôi cứ thấy
quen quen.”

Năm xưa, tài năng và kì tích của Tống Vực trong giới IT được lan

truyền, đồn đãi rất rộng. Lúc ấy, Úy Trì Lâm là sinh viên giỏi ngành kỹ
thuật, tất nhiên anh ta vô cùng hứng thú về nhân vật Tống Vực này. Cảm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.