KHÓ CÓ ĐƯỢC TÌNH YÊU TRỌN VẸN - Trang 507

thầy trưởng bộ môn khoa marketing của trường đó không? Nghe bảo vài
năm gần đây đều do thầy ấy ra đề thi, năm nay chắc cũng vậy.”

Tống Vực nhìn cô ta , ngẫm nghĩ chốc lát, sau gật đầu: “Để anh giúp

em liên hệ với thầy ấy, dò hỏi phương hướng ra đề của năm nay, biết đâu
may mắn có thể khoanh vùng được phạm vi trọng tâm.”

Mục Kiều khẽ gật đầu:“Nhờ anh giúp em.”

“Nếu con giúp được thì còn gì bằng.” Kiều Tuệ Tuệ nhân cơ hội nói,

“Kiều Kiều gần như đặt mọi tâm huyết vào kì thi năm nay. Ngày nào em nó
cũng đến thư viện, buổi tối về nhà thì tranh thủ lên mạng giải đề trực tuyến,
nhiều đêm còn ôm sách mà ngủ gục.”

Tống Vực lịch sự mỉm cười với bà, ra chiều sẽ cố gắng hết sức.

Dùng cơm xong, Mục Táp lên lầu, đi thẳng tới phòng Mục Kiều. Cô

nhẹ nhàng gõ cửa, Mục Kiều đang đọc sách bên trong, khẽ nói, “Cứ vào
đi.”.

“Kiều Kiều.” Mục Táp bê tách trà sâm tiến vào, thoáng nhìn Mục

Kiều rồi khoan thai đi tới, đặt tách trà lên bàn học, “Uống chút trà cho tỉnh
táo đầu óc.”

Dưới ngọn đèn, đôi mắt Mục Kiều ráo hoảnh, không chứa đựng bất kì

cảm xúc, nên Mục Táp không cách nào đoán biết, tâm trạng cô ta đang tốt
hay xấu.

“Chị cùng anh ấy…tình cảm rất tốt?” Mục Kiều thả cây bút trong tay,

đặt giữa gáy sách, đoạn vén những sợi tóc bay lòa xòa ra sau tai, chăm chú
nhìn Mục Táp.

Mục Táp gật đầu: “Theo thời gian, đôi bên ngày càng thấu hiểu lẫn

nhau, tình cảm cũng theo đó mà phát triển.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.