KHÓ LÀM THÁI TỬ PHI - Trang 377

Ta cũng chỉ lắc đầu, lo lắng hỏi Vương Lang: “Chàng nói ta bị đụng đầu

có bị ngu không?”

Vương Lang suy nghĩ một chút, thận trọng trả lời ta: “Dường như sẽ

không ngu hơn trước đâu.”

Hiếm khi hắn có hứng đấu võ mồm với ta, mặc dù khuôn mặt vẫn banh

ra nhưng câu nào cũng chọc ta cười, ta bị hắn đùa như vậy thì cười phá lên.

Ta đang tính nói, cho dù ta bị đụng choáng váng thì hắn cũng chỉ có thể

nhận mệnh, không thể đổi Vạn Tuệ về làm Thái tử phi, nhưng không hiểu
sao lời nói ra khỏi miệng lại đổi.

Ta nói: “Vương Lang, chúng ta sinh con đi.”

Đến khi nói xong ta mới ngạc nhiên ngớ ra, ta thật sự muốn sinh con.

Trước kia dù biết với thân phận của chúng ta thì nhất định phải mau

chóng sinh con nối dõi, nhưng chỉ cần nghĩ đến chuyện giữa Vương Lang
và Vạn Tuệ thì ta cũng mất hứng thú. Người như Vương Lang, nếu như hắn
không thích ta thì một đứa bé sao có thể giữ được lòng hắn?

Lại nói, ta không giết Bá Nhân, Bá Nhân lại vì ta mà chét, bởi vì ta là

nguyên nhân chia rẽ uyên ương lưỡng tình tương duyệt, ta còn chưa tạo đủ
nghiệt sao? Nếu toàn bộ đều đổ lên đứa nhỏ thì nó vô tội cỡ nào.

Thật ra ở sâu trong lòng ta, ta cũng hiểu rõ, cái gọi là trả thù chỉ là giả

dối hư ảo, ta cũng biết rõ chuyện giữa Vương Lang và Vạn Tuệ, nói cho
cùng không thể trách ra, không phải Hoàng thượng làm chủ thì ta sẽ không
gả vào Đông cung. Nhưng chỉ cần nghĩ đến đối tượng Vương Lang thích
không phải ta thì ta cảm thấy trong lòng rất không vui.

Nhưng mà… bây giờ đã không còn giống lúc trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.