Ta đã từng không thể lý giải, tại sao Vận Tuệ trước khi làm mỗi một
chuyện, cũng hận không thể suy tính mọi phương diện, tận lực không đắc
tội một thế lực nào. Kỳ thật với thân phận của nàng, càng có thể hành động
không kiêng kỵ, càng thêm tuỳ ý. Bây giờ ta dần dần hiểu ra, có năng lực
hành động tuỳ ý, cùng với thật sự hành động tuỳ ý phóng túng không chịu
nổi, rõ ràng là hai việc hoàn toàn khác nhau. Ta đã từng tuỳ hứng, người
yêu ta bảo vệ ta cho ta đặc quyền, mà bây giờ họ đã từ từ rời đi, ta lại
không thể tuỳ tâm sở dục.
Mặc dù có thể cả đời ta cũng không thể giống như Vạn Tuệ chơi đùa thủ
đoạn vô cùng thuần thục, không biến sắc đạt được mục tiêu của mình,
nhưng ta cũng muốn từ từ học, để mọi chuyện thật tốt đẹp.
Đột nhiên ta hơi hiểu tại sao lúc ấy Vương Lang bỏ ta chọn Vạn Tuệ.
Vạn Tuệ đích xác thích hợp làm thái tử phi của hắn hơn.
#
Suy tính đến việc ta không hiểu rõ Khuất quý nhân, nhìn dáng vẻ Vương
Lang, ta cũng không biết Khuất quý nhân thật sự yêu thích cái gì. Ta liền
tìm một ngày Vương Lang ra cửa, chỉ dẫn theo tiểu Bạch Liên, len lén cào
Tây Lục cung, đến cửa cung Vị Ương ngăn Khuất quý nhân.
Thời tiết dần dần có chút lạnh lẽo, Khuất quý nhân cũng không cuộc tay
áo lên nữa, nàng mặc một áo hoa nhỏ hoa đào, xem màu sắc còn là loại lưu
hành năm trước, bên dưới mặc la quần màu liễu xanh, phía trên còn cố tình
thêu một cành đào, ta vừa nhìn liền thở dài: Khuất quý nhân đúng là thiên
sinh lệ chất, ăn mặc như thế này, thật là thua thiệt cho người mặt mày như
vẽ, phong hoa tuyệt đại này.
Thấy ta đến đây, Khuất quý nhân cũng không giật mình nhiều, nàng đuổi
đám tiểu nha đầu: “Đi đi đi, đến nơi nào ấm áp đi.”