KHÓ LÀM THÁI TỬ PHI - Trang 65

Rốt cuộc vẫn quở trách ta một trận rồi khuôn mặt bánh bao đó mới thả

lỏng: “Chuyện hôm nay có người thấy không?”

Ta lắc đầu: “Tiểu Bạch Liên tới rất nhanh, lúc ấy trong Ngự hoa viên

cũng không có ai, không bị nhìn thấy.”

“Không hổ là nương nương, đúng là có Phượng vận trời sinh.” Cơn giận

của Liễu Diệp Nhi còn chưa tan, nàng lại nói xỉa ta một câu.

Ta cười ha ha: “Chiêu huấn cố ý tới đây, là để nói ta sao?”

Nàng lại trừng mắt, uy phong nói: “Đại thiếu gia, đại thiếu nãi nãi không

ở kinh, ta không quản ngài thì ai quản?”

Liễu Diệp Nhi lớn hơn ta sáu tuổi, là con gái của vú nuôi ta, từ nhỏ tới

lớn, cha phạt ta cái gì thì nàng cũng bị, cha thưởng ta cái gì, nàng cũng có
phần. Thời gian qua, Tô gia nhân khẩu đơn bạc, bây giờ cha mẹ đã đi, cô
cũng đi, đại ca đại tẩu lại không ở trong kinh, chỏ có vú nuôi trông coi Tô
phủ, nàng mà mặc kệ ta thì ta sẽ không có ý để ý tới.

Hốc mắt ta đỏ lên, chui vào ngực Liễu chiêu huấn: “Liễu Diệp Nhi

thương ta!”

Nàng vuốt vuốt tóc ta: “Ta không thương ngài thì ai thương ngài?”

Hai người chúng ta cứ thế âu yếm muốn ói, Liễu chiêu huấn mới nói tới

ý của mình.

“Mã tài tử bây giờ càng ngày càng kỳ cục rồi!”

Ta nhướng mày: “Nàng vẫn không yên hả?”

“Ngài cũng biết sao?” Khuôn mặt Liễu chiêu huấn đanh lại, đằng đằng

sát khí: “Mục các lão cũng già rồi… Những ngày an nhàn của nàng ta
không nhiều lắm, gần đây Thái tử gia lại không mặn không nhạt với nàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.