KHÓ LÀM THÁI TỬ PHI - Trang 72

Ngọn đèn dầu chiếu rất sáng, chiếu sáng bàn đọc sách phía đông, Thái tử

gia chuyên chú xem sách in thành cái bóng thật dài.

Nghe được tiếng vang, hắn quay đầu lại, hướng ta nhướng lên lông mày.

“Ái phi.” Hắn chầm chậm gọi.

Nếu không phải ta hiểu rất rõ người nam nhân này, ta dường như muốn

hình dung vẻ mặt hắn chính là nhu hòa.

Chỉ là nhớ tới lần trước Thái tử gia xuất hiện vẻ mặt nhu hòa vẫn là từ

khi cô cô ta trước khi lâm chung, ta quyết định rằng hắn sẽ không phải vì ta
nửa đêm xuất hiện quấy rầy, mà tùy tiện nhu hòa xuống.

“Thái tử gia.” Ta xoay người đi vào đóng cửa điện “Tối nay không phải

người nên lâm hạnh Mã tài tử sao?”

Thái tử gia chậm rãi thở dài một hơi, buông bút Chu sa trong tay xuống :

“Mã tài tử tối nay sợ rằng chẳng có bao nhiêu chờ đợi được lâm hạnh ấy
chứ?”

Ồ xem đi, Liễu chiêu huấn thật có khả năng làm sao? Mới mấy canh giờ,

gió đã thổi tới tai Thái tử gia rồi.

Ta nhún vai một cái, cọ cọ tới sau lưng Thái tử gia nhìn nhìn. Thái tử gia

quả nhiên đang xem tấu chương, từ bút tích mà xem, chắc hẳn là tấu
chương của đại học sĩ Miêu béo rồi.

Thái tử gia cũng chẳng chờ ta mở miệng, chủ động giới thiệu cho ta:

“Ngô đại học sĩ đúng là bị bệnh, chỉ là uống vài ly rượu, lời còn chưa nói,
ông đã ho khan không dừng, không thể không đi xuống nghỉ ngơi.”

Đây là chơi trò giả bệnh với Thái tử gia cơ đấy.

Ta cúi đầu đáp một tiếng, đi tới bên cạnh Thái tử gia ngồi xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.