KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 1439

Gióng trả lời rất chững chạc:
- Về bảo với vua rèn cho ta một con ngựa sắt, một thanh gươm sắt, một
giáp sắt và một nón sắt, ta sẽ đánh đuổi giặc dữ cho!
Ai nấy đứng nghe khôn xiết lạ lùng. Cho là thần nhân xuất hiện, sứ giả lập
tức phi ngựa về tâu vua. Nghe nói, Hùng Vương mừng rỡ liền ra lệnh cho
thợ rèn góp tất cả sắt lại rèn ngựa, gươm, áo giáp và nón như lời xin của
chú bé. Mọi thứ rèn xong nặng không thể tưởng tượng nổi. Hàng chục
người mó vào thanh gươm mà không nhúc nhích. Vua Hùng phải cho hàng
ngàn quân sĩ tìm mọi cách chở đến cho chú bé Gióng.
Khi được tin quân sĩ khiêng ngựa sắt sắp đến làng, mẹ Gióng sợ hãi chạy
về bảo con:
- Con ơi! Việc nhà vua đâu phải là chuyện chơi. Hiện quân sĩ đang kéo đến
ầm ầm ngoài bãi, biết làm thế nào bây giờ?
Nghe nói thế, Gióng vụt ngồi dậy, nói:
- Việc đánh giặc thì mẹ đừng lo. Nhưng mẹ phải cho con ăn thật nhiều mới
được!

Mẹ vội thổi cơm cho con ăn, nhưng nấu lên được nồi nào Gióng ngốn hết
ngay nồi ấy. Mỗi lần ăn một nồi cơm thì Gióng lại lớn thêm một ít và đòi
ăn thêm. Mẹ càng cho con ăn thì con lại càng lớn như thổi, bỗng chốc đã
thành một chàng thanh niên khỏe mạnh. Hết gạo, bà mẹ đi kêu gọi xóm
làng. Mọi người nô nức đem gạo khoai, trâu rượu, hoa quả, bánh trái đến
đầy một sân. Nhưng đưa đến bao nhiêu, Gióng ăn vợi hết bấy nhiêu, mà
vẫn đòi ăn không nghỉ.
Sau đó, Gióng lại bảo tiếp:
- Mẹ kiếm vải cho con mặc.

Người ta lại đua nhau mang vải lụa tới may áo quần cho Gióng mặc.
Nhưng thân thể Gióng lớn vượt một cách kỳ lạ, áo quần vừa may xong đã
thấy chật, thấy ngắn, lại phải mang vải lụa tới để chắp nối thêm. Không
mấy chốc đầu Gióng đã chạm nóc nhà. Ai nấy chưa hết kinh ngạc thì vừa
lúc quân sĩ đã hì hục khiêng được ngựa, gươm, áo giáp và nón sắt tới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.