KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 1760

Các nhà ngụ ngôn từ Pin-pay (Ấn-độ), Ê-dốp (Ésope) (Hy-lạp), Phe-đơ-rơ
(Phèdre) (La-mã), đến La Phông-ten (La Fontaine) (Pháp) đều có truyện
người và rắn. Sau đây là ngụ ngôn của Phe-đơ-rơ:

Một nông dân thấy một con rắn chết rét, bèn đặt vào lòng cho nó sưởi ấm.
Khi rắn tỉnh lại, nó xổ vào người cắn chết. Một con rắn khác hỏi lý do, trả
lời là: ta dạy cho con người đừng làm ơn cho kẻ độc ác.

Ngụ ngôn của La Phông-ten (La Fontaine) giống với truyện của ta trên kia:

Một người ngồi trên lạc đà đi qua khu rừng có một đám cháy. Giữa đống
lửa có một con rắn mai hoa đang cầu cứu. - "Nó là kẻ thù của người, nhưng
một hành động tốt là quý, ai làm phúc sẽ hưởng phúc". Nghĩ thế, hắn buộc
một cái túi vào đầu giáo chìa ra cho rắn chui vào. Cứu được rồi, người ấy
bảo rắn đi đâu thì đi, đừng làm hại người. Rắn đáp: - "Ta không làm theo
cách đó mà muốn cắn chết ngươi cùng con lạc đà". Hai bên đưa nhau đến
trọng tài là một con bò cái, rồi một cái cây. Cả hai trọng tài đều phân xử có
lợi cho rắn. Đến trọng tài thứ ba là con chồn. Chồn buộc rắn chui trở lại vào
túi để chứng thực thì mới xử. Khi rắn vào rồi, chồn bảo người: - "Bây giờ
thì anh làm chủ kẻ thù của anh!". Người ấy cột túi lại lấy đá ghè chết rắn.

Có hai truyện ngụ ngôn giống với truyện của La Phông-ten:

Một truyện của Xec-bi (Serbie):

Thánh Xa-bát cứu một con rắn khỏi nạn lửa bằng cách giơ gậy làm cầu.
Thoát nạn, rắn quấn cổ đòi mổ chết. Thánh kêu nài. Cuối cùng nhờ một con
chồn đi qua phân xử. Chồn bảo rắn phải tới ngồi trên hòn đá gần đó mới xử
được công bằng. Rắn đến ngồi, chồn bảo thánh cầm gậy đánh chết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.