KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 1812

- Ngọc! Ngọc! Ta muốn có một tòa lâu đài lộng lẫy và giàu có.

Tự nhiên sáng hôm sau ngủ dậy, anh không thấy mái nhà tranh lụp xụp của
bố mẹ nữa, thay vào đó là một ngôi lầu cao ngất, mái ngói tường hoa, cột
kèo trạm trổ tinh vi. Đặc biệt là trong nhà mọi thứ bày biện rất sang, kẻ hầu
người hạ nhộn nhịp, ngoài vườn cây cối um tùm, trước sân hoa thơm cỏ lạ
không thiếu thứ gì. Đê chưa bao giờ thỏa thích đến thế.

Chẳng bao lâu Đê lại lấy ngọc ra cầu:

- Ngọc! Ngọc! Ta muốn có một người vợ đẹp.

Lời ước vừa dứt thì anh đã thấy có một người từ ngoài cửa bước vào. Đó là
một mụ mối tìm đến đánh tiếng cô con gái một vị trưởng giả trong vùng.
Sau khi cùng mụ đi chợ coi mắt, anh thấy cô gái đúng là một giai nhân mày
ngài mắt phượng, xem chừng thiên hạ khó có ai hơn. Mụ mối còn nói:

- Trưởng giả đang lác mắt về sự giàu có của anh. Nếu anh muốn, tôi sẽ lo
liệu chu toàn và nhanh chóng.

Đê hết sức mừng rỡ, bèn giao cho mụ mối và người hầu thay mình định
liệu mọi việc. Quả như lời mụ nói, không đầy một tuần, cô gái tuyệt sắc nọ
đã trở thành vợ anh. Nhưng anh đâu có ngờ vợ mình lại là một người xấu
bụng. Lấy chồng, nàng chỉ muốn giúp bố nàng khám phá cho ra cái bí
quyết làm giàu nhanh chóng của chồng. Vì vậy, sau khi về làm vợ Đê, nàng
thường tỷ tê dò hỏi mọi việc. Nhưng Đê không muốn để ai biết được điều
bí mật của mình. Anh chỉ đáp giả lả cho qua trước những câu hỏi tò mò của
vợ. Viên ngọc quý anh luôn luôn cất vào một nơi kín đáo. Tuy vậy vợ anh
vẫn cố công dò la tìm hiểu không nản. Một hôm vợ mua rượu phục cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.