KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 1815

Chỉ có trưởng giả lấy khăn che mặt, hối hả bảo người nhà đi mời thầy
thuốc. Nhưng khi nhìn thấy bệnh lạ, thầy thuốc nào cũng lắc đầu:

- Cái mũi này của cụ chỉ còn có nước cắt, nhưng cắt chưa chắc đã lành, nó
chỉ làm xấu thêm và nguy hiểm nữa là khác.

*

* *

Hai ngày sau, Đê mới chạy sang nhà bố mẹ vợ, trong bọc có thủ sẵn bông
hoa đỏ. Khi thấy cái mũi dài của trưởng giả, Đê không nhịn được cười, hiểu
rằng đó là do sự mầu nhiệm của bông hoa thần. Trước câu hỏi của Đê,
trưởng giả kể lại đầu đuôi. Đê đáp lời:

- Cái đó không có gì lạ. Nó do việc lấy trộm ngọc của vợ tôi mà ra. Nếu trả
lại viên ngọc ấy cho tôi, tôi sẽ có phép làm cho mũi ngắn lại và lành lặn
như cũ.

Trưởng giả không còn cách nào khác, đành giục con gái trả món bảo vật lại
cho chồng. Sau khi đã nhận đúng viện ngọc của mình, Đê bèn đưa bông
hoa đỏ ra cho họ ngửi, chỉ trong chốc lát, cái vòi dần dần co lại, co lại cho
đến khi mũi trở lại nguyên hình như xưa.

Đê đưa vợ về, hai vợ chồng từ đó sống với nhau hòa thuận, vui vẻ. Mỗi lần
làng xóm có việc gì khó khăn, họ lại cầu xin với Đê để nhờ viên ngọc giúp
đỡ.

Về sau, lúc Đê đã già yếu, một hôm đang nằm trên giường bệnh, bỗng thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.