KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 1911

cô lại xòe được ra như thường. Khi mấy ngón tay vừa duỗi một mối kinh
ngạc đến với mọi người, vì họ thấy lộ ra những dòng chữ:

Thử sinh duyên vi liễu,

Nguyện kết hậu sinh duyên.

Mười chữ son vẫn còn đỏ thắm trong bàn tay cô gái. Nhưng tất cả mọi
người lấy làm ngạc nhiên hơn khi quan luôn tiện kể lại câu chuyện cũ của
mình chôn kín trong lòng từ bao nhiêu năm nay: nào là hai người yêu nhau
ra làm sao, cô gái nhà phú ông nọ bị ép uổng như thế nào, cuối cùng cô đã
tự tử vào lúc nào và được mình chôn cất, thề bồi, v.v... Quan ứa nước mắt
kể mãi, kể mãi; sau đó quan chỉ vào cô gái và nói:

- Thật là có trời! Đúng là một cuộc tái sinh không thể nào ngờ được!

Nhà phú hộ sau đó gả cô gái cho quan và biếu chàng rể tất cả gia sản làm
của hồi môn. Đám cưới tổ chức rất linh đình, co vị đại thần, người của nhà
vua về dự. Rồi quan đưa vợ về quê chào cha mẹ họ hàng. Quan còn không
quên đưa vợ tìm đến nhà phú ông cũ, người đã đón mình ‘ngồi" dạy học tại
nhà ngày trước. Thấy người đàn bà giống với con gái mình thủa xưa như
đúc, phú ông rất đỗi kinh ngạc. Phú ông càng ngẩn người khi nghe quan kể
lại câu chuyện về đứa con mất tích thủa nào. Mới đầu phú ông tỏ ý không
tin. Nhưng khi quan chỉ chỗ chôn cô gái ở gậm giường, và sai đào lên, quả
đúng như vậy.

Từ đấy quan nhận cả hai người phú hộ làm ông nhạc, và ăn ở với cô gái
trọn đời [2] .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.