KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 1913

Tái kết hậu sinh duyên.

Rồi chôn. Sau ông thác kế di trú ngụ chỗ khác. Nhà binh phiên cũng không
biết con gái đi đâu.

Mười năm sau ông đậu tiến sĩ, làm tả tham chính Sơn-tây đến sáu bảy năm.
Ngoài công đường khi ấy có cô con gái bán trầu 16 tuổi.Người nhà cho biết
cô gái ấy trong lòng bàn ấy có hai câu thơ. Ông gọi vào xem thì đúng là nét
mình. Sau đó ông cưới nàng làm vợ kế. Hồi này người binh phiên làm
trưởng lại ở thừa ty Sơn-nam. Người ta đùa gọi hắn là ông nhạc vờ (giả phụ
ông), gọi ông là rể vờ (giả nữ tế) [3] .

2. Võ Hoàng làm đến thượng thư nhà Lê, vốn người xã Lương-giang,
huyện Lạng-tài (Kinh-bắc). Lúc trẻ, ông đỗ hương cống, lấy con gái của
Đàm Cử (Thượng thư cầm đầu sáu bộ) ở làng Đông-ngân cùng tỉnh, mới 16
tuổi. Hai người rất yêu nhau. Không ngờ được nửa năm, vợ chết. Ông rất
thương, lấy bút son viết vào tay mấy câu thơ: "Con gái quan Thượng, là vợ
giám sinh, nàng sao lại đi? Lòng ta sầu bi
".

Về sau, ông thi hội đậu tiến sĩ, làm tham chính Sơn-tây. Bấy giờ ở làng An-
lạc cùng tỉnh, có một cô gái nhận lễ cưới của nhà trai, rồi giở quẻ không
chịu lấy nữa. Bên nhà trai kiện cô ta là bội phu. Vụ kiện đưa cô đến thừa ty
là nơi Võ Hoàng nhậm chức. Người nhà ông cho biết bị cáo từ khi sinh ra
đã có mấy chữ son ở tay, xóa mấy cũng không sạch. Ông cho gọi cô đến,
xem ra thì đúng nét chữ của mình ngày xưa, bèn lấy làm vợ thứ [4] .

Việt-nam còn có chuyện Kiếp này chẳng lành để dành kiếp sau, cũng là
một dị bản của truyện trên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.