KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 1993

Về chỗ chàng Ngưu cùng con đứng chờ ở giếng tiên, có người kề hơi khác
như sau:

Qua mấy ngày chờ đợi, chàng Ngưu không thấy nàng tiên nào xuống tắm,
cuối cùng chỉ thấy một thị tỳ quảy thùng xuống múc nước. Cha con lân la
đến xin uống. Trong khi chàng Ngưu than thở kể lể chuyện mình với người
đàn bà, thì đứa bé vô tình đánh rơi chiếc lược (hoặc cái trâm) của mẹ nó
vào thùng. Không ngờ người đàn bà ấy lại là thị tỳ của ả Chức. Lúc về đổ
nước ra dùng, ả Chức nhận ra chiếc lược của mình, hỏi chuyện mới hay
chồng và con đang đi tìm. Bèn lấy ra một chiếc khăn phép trao cho người
hầu, bảo xuống giếng tiên đưa cho cha con đội lên đầu là có thể theo người
hầu lên trời[2].

Ở Nghệ-an có người kể lại như sau:

Một người đàn ông chưa có vợ một hôm đi gặt, tự nhiên thấy có một cái
cánh ở lưng chừng trời sa xuống, bỗng chốc nhìn lại thì hóa ra là một người
đàn bà xinh đẹp. Người này để lại bộ cánh trên bờ ruộng, lần mò xin gặt
thuê. Anh chàng nhận lời cho gặt, nhưng khi lượm lúa, anh trộm lấy cánh
giấu vào bó lúa. Chiều tối người đàn bà mất cánh đành phải về theo anh
làm vợ, sau sinh được ba người con. Một hôm người chồng phải đi lính, khi
đi dặn vợ:

- Ăn hết cót lúa vang, ăn sang cót lúa ré, đừng có ngó nghé đén cót lúa
chiêm
[3].

Vợ nghi ngờ, bèn mở cót lúa chiêm ăn trước, quả tìm được cánh, bèn về
trời. Chừng người chồng mãn hạn lính trở về, cha con dắt nhau đi tìm, than
khóc không nguôi. Bụt hỏi vì sao mà khóc. Anh ta kể lại đầu đuôi. Bụt bảo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.