KHOẢNG CÁCH CỦA BIỆT LY - Trang 60

cười thú vị khi nhắc lại những kỷ niệm đã có với người chết. Tôi thích nghe
lời tưởng nhớ hay hoài niệm của người sống đối với mình hơn là những
tiếng khóc lóc, thở than. Nhưng mà khi nhìn thấy những giọt nước mắt
thương tiếc, tôi vẫn thấy ấm lòng hơn là nhìn những thái độ lạnh lẽo và
dửng dưng.

- Khóc thương chỉ làm đau lòng chúng ta thêm thôi chứ ích gì. Vấn đề quan
trọng là người ta xử cái thây của chúng ta như thế nào. Gia đình tôi không
có khả năng như gia đình anh vì thế tôi nghĩ là khi đến nhà quàn, chúng ta
sẽ chứng kiến cảnh xác tôi bị thiêu đốt và người ta sẽ nhúm tro tàn của tôi
vào một cái hũ mà thôi.

- Ối dào! Ít ra thì đây cũng là một nhà quàn đẹp đẽ dành cho người công
giáo đó chứ.


Davis tấm tắc khen ngợi để gàn ra những lời than ai oán của Phát. Khi
chiếc xe đậu trước khu nhà vuông vắn có thập tự giá phía trước rồi kéo Phát
theo đoàn người đi vào trong. Căn phòng chỉ bằng nửa thánh đường nhưng
bày trí chẳng khác gì nhà thờ. Hai hàng ghế gỗ ngay ngắn hai bên lối dẫn
đến bệ thờ uy nghiêm và trang trọng với cây thánh giá, hình Chúa Giê Xu
và những chậu hoa đủ màu. Giữa những bình hoa là chiếc quan tài gỗ mở
nắp.

- Tôi có cảm tưởng thân xác đấy là một người đang nằm ngủ trong cái
giường hộp trắng sạch và ngăn nắp. Không ngờ đó là cái thân xác vĩnh viễn
xa lìa linh hồn của mình. Nhưng mà anh có thấy cái xác ấy còn nhịp thở
không? Tôi cảm thấy lồng ngực của nó vẫn còn nhấp nhô lên xuống. Phát
thì thào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.