KHOẢNG TRỜI MÊNH MÔNG - Trang 150

Tôi nín thở. Hai bàn tay hộ pháp của Karl nắm chặt. Ánh mắt tôi nhìn

anh van vỉ. Tôi biết làm cho kẻ chuyên đi bắt nạt nổi xung dễ như thế nào.
Đó là kinh nghiệm xương máu của tôi học được trong những ngày đầu mới
chuyển đến nhà mợ Ivy. Khi biết tôi mồ côi, Frannie Thompson luôn giở
trò tai ác. Cho đến một ngày nọ, tôi nhất định không để hắn giở trò. Nếu
Charlie không bước vào can thiệp, có lẽ giờ này mỗi khi thấy nhau, tôi và
hắn vẫn sẽ nhảy xổ vào nhau như hai con gà chọi.

Karl sấn lên một bước. Lập tức, Traft cũng bước lên. Cô Leafie phá vỡ

bầu khôngkhí căng thẳng:

- Bác Schillinger, nổi nhạc đi thôi.

Tiếng vỗ tay của cô nghe như tiếng súng nổ. Cô đi ngang qua phòng, giơ

tay mời Ông Saboe:

- Quý cô được quyền chọn bạn nhảy. Tôi chọn ông nhé, Ông Saboe.

Ông Schillinger vội giơ cây vĩ cầm, tấu lên một khúc nhạc vui. Traft

chưa chịu thôi:

- Này, này, tôi đang hỏi mọi người đã đóng góp cả chưa?

Nhóm cao bồi đi cùng Traft bước lên đứng sau anh ta, không them đếm

xỉa đến tiếng nhạc dành cho điệu cracket sôi động. Tôi thoáng thấy những
giọt mồ hôi lấp lánh rịn phía dưới cánh mũi Ông Saboe. Cô Leafie xoay
vòng đến chỗ trống giữa Traft và bàn ghi tên. Hai bàn tay tôi rịn mồ hôi
nhớp nháp, hai chân như bị chôn chặt xuống đất từ lâu. Tôi hết liếc nhìn chị
Perilee, (Mattie đang bíu chặt gấu váy mẹ) lại nhìn đôi bàn tay to bè của
anh Karl đã từng đóng hàng trăm cây đinh trên hàng rào của tôi. Anh là
hàng xóm. Là bạn tốt của tôi kia mà. Tôi hít thật sâu, lau khô tay vào váy
và bước lên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.