KHOẢNG TRỜI MÊNH MÔNG - Trang 176

Tôi cảm giác mặt đất chao đảo như đưa võng, âm thanh vang dội chụp

xuống chúng tôi. Mặt Chase cắt không còn hột máu:

- Ngựa! Ngựa hoang!

Chase vào dứt lời, tôi cũng kịp nhận ra tình huống lúc bấy giờ. Một đàn

ngựa hoang đang kéo đàn lũ chạy thẳng về phía chúng tôi. Jim Gà Trống có
lần cảnh báo:

- Con ngựa hoang đầu đàn to, khỏe và hung dữ đến nỗi có thể cắn đứt cổ

ngựa nuôi.

Tôi sợ đến bủn chân tay. Nếu với gia súc, ngựa hoang còn hung dữ đến

thế, thì bọn trẻ sẽ ra sao nếu gặp chúng. Tôi hất Fern lên lưng:

- Lên chị cõng.

Đoạn chụp tay Mattie:

- Chạy thôi, em.

Quăng hết xô, rau, hoa xuống đất, chúng tôi nắm tay nhau chạy ngoằn

nghoèo ngang đồng trống. Mặt đất gầm rào, quằn quại như trở về thời hỗn
mang.

Tôi ngoái đầu nhìn đàn ngựa phóng rầm rập sát tới bờ suối bên kia. Chị

trong nháy mắt, chúng sẽ đè bẹp mấy chị em tôi.

Con đầu đàn đang dẫn cả bọn đi thẳng về hướng này. Nó đang rút ngắn

khoảng cách giữa đàn ngựa và bốn chị em tôi. Những con còn lại răm rắp
làm theo nó. Tôi trao Fern cho Chase, ra lệnh:

- Về nhà đi!

- Nhưng…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.