KHOẢNG TRỜI MÊNH MÔNG - Trang 182

- Vài món tầm tầm thôi mà, em ăn tạm.

Tôi tự nhiên lấy thêm gà và bánh bao vào đĩa:

- Món thường của chị cũng bằng nhà hàng Ritz rồi.

Chị cười hiền, đứng lên:

- Ngon lành gì đâu, tại có người cùng ăn đấy thôi. Để chị đi lấy cà phê.

- Chị ra ngay nhé.

Tôi rót cà phê cho ba người lớn trong nhà. Chúng tôi ngồi quay quần bên

nhau, cùng trò chuyện. Dần dà, tôi cũng hiểu gần hết thứ tiếng Anh pha
tiếng Đức của anh Karl. Nghe anh kể chuyện con Violet trái thói, cả nhà
cười ồ. Mỗi khi chực cắn anh Karl, Violet lại nhảy cỡn lên như dê con.

- Thôi mà, đừng kể nữa.

Dù bụng đau quặn do cười ngặt nghẽo, cảm giác của tôi vẫn dễ chịu biết

bao. Tâm trạng vui vẻ bao bọc tôi, làm bạn với tôi suốt dọc đường về và cả
buổi tối luôn tay với việc nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.