KHOẢNG TRỜI MÊNH MÔNG - Trang 189

- Cảm ơn bác. Cháu sẽ thu xếp trả nợ càng nhanh càng tốt.

Khi bước qua ngưỡng cửa, hai mắt tôi mờ đi. Nếu không bị sốc mạnh,

chắc tôi đã mặn mà trò chuyện với con người lạnh lùng giáp mặt ngay sau
đó: Traft Martin. Anh ta điệu đàng nhấc mũ chào:

- Chào cô Brooks. Công việc ngoài trang trại hôm nay thế nào?

- Tốt ạ. Cảm ơn anh.

Tôi ôm sát gói thư vào ngực, chân rảo bước. “Để xem nào. 220 đô la

từ… Món nợ lần này lớn quá”. Traft cố bắt kịp tôi:

- Cô đến quán cà phê phải không? Cho phép tôi tháp tùng tôi nhé.

- Ồ, không cần đâu.

Tôi lẩm nhẩm tính toán. Tiền hiện có không biết có đủ trả công buộc lúa

không? Lại còn tiền công gặt nữa? Tiền mua bao đựng thành phẩm biết tính
sao đây? Ông Nefzger sẽ chấp nhận trả nợ dưới hình thức nào? Liệu tôi có
nên đến Woft Point, rút hết tiền từ tài khoản Ngân hàng không nhỉ?

Traft mỉm cười:

- Đừng ngại. Hattie sao vậy?

Hay tôi đi vay nhỉ? Anh Karl không thích vay mượn, nhưng…

- Kìa Hattie?

- Gì cơ?

Tôi giật mình nhận ra nãy giờ Traft và tôi vẫn sánh đôi. Tôi rảo bước

nhanh hơn. Anh ta

- Lâu rồi tôi không thấy cô đấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.