KHOẢNG TRỜI MÊNH MÔNG - Trang 188

biển, nhưng bác hình dung nó cũng không thể xanh hơn ruộng lanh khi ấy.

- Cháu sẽ nhớ để xem cảnh ấy.

Tôi trả tiền hàng. Ông Nefzger đằng hắng:

- Hattie này, bác cũng không muốn nhắc chuyện này đâu. Nhưng ông

Chester có hoá đơn cần thanh toán ở chỗ bác.

Đang lật sổ lấy tiền, bàn tay tôi sững lại:

- Hóa đơn ư? Ông gật đầu:

- Vật tư làm hàng rào.

Ông lục ngăn kéo lấy một mảnh giấy. Giấy ghi nợ. Tôi trân trối nhìn, tay

bấu chặt mép quầy hàng mới đứng vững.

- Hai trăm hai mươi đô la. Cậu cháu chưa trả đồng nào ư?

Ông dọn giọng:

- Thấy ông ấy ốm quá, bác không nỡ đòi gắ

Tay tôi run rẩy, lóng ngóng với cuốn sổ. Những hai trăm hai mươi đô la!

- Xin lỗi bác, nhưng trả hết một lúc, cháu chưa làm được.

Tôi móc toàn bộ tiền còn lại bày cả lên quầy. Ông chưa vội cầm tiền

ngay. Trông ông cũng khổ sở không kém gì tôi.

- Đáng lẽ bác nên nhắc sớm. Cháu cũng đang khó khăn, bác biết lắm chứ.

Ngặt nỗi Ngân hàng đang giục bác kết sổ.

Tôi cố lê đôi chân tê dại về phía cửa:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.