KHOẢNG TRỜI MÊNH MÔNG - Trang 242

- Cửa hàng tôi có nước thổ phục linh mát lạnh. Xem đám rước xong, mời

bà con ghé vào dùng. Tôi đãi.

Ông cù nhẹ dưới cằm Fern, âu yếm vỗ về mái tóc quăn của Mattie. Sau

đó ông đưa tôi ba bông hoa đỏ, trắng và xanh dương làm bằng giấy kếp.
Chase giật nhẹ váy tôi:

- Nhìn kìa! Ban nhạc đầu tiên đang đến!

Dù chơi nốt nhạc đúng thì ít, đạp bụi thì nhiều nhưng ban nhạc thị trấn

Circle vẫn được đám đông nồng nhiệt đón chào. Vài tiếng vỗ tay lẹt đẹt
biến thành tiếng hò reo rầm trời khi họ chuyển sang bài “Chúa phù hộ nước
Mỹ”.

Tôi bắt gặp cô Leafie lau nước mắt. Mắt tôi cũng rưng rưng giọt lệ tự

hào. Không chỉ riêng tiếng nhạc trang nghiêm làm tôi xúc động. Bao hình
ảnh thân thương đầy ăm ắp tâm trí tôi. Nào Charlie (lâu rồi tôi không nhận
được thư anh) dám bước lên bảo vệ tôi ở trường. Kế đến là chị Perilee và
anh Karl. Tôi sẽ không bao giờ có được bạn bè hay người thân nào tốt hơn
họ. Nhưng Charliehĩ gì nếu biết tôi kết bạn với gia đình ấy? Chẳng lẽ chỉ
tại sinh ở Đức mà anh Karl không xứng là bạn của tôi? Thắc mắc ấy khiến
đầu óc tôi quay cuồng. Thực ra tôi không hề phân vân khi chọn bạn. Nhưng
tìm cách giải thích cho Charlie hiểu mới khó khăn làm sao.

Gió thổi thành vòng tròn quanh tôi mỗi lúc một mạnh hơn, những suy tư

đuổi nhau chạy quanh đầu tôi mỗi lúc một nhanh hơn. Lo âu về chiến tranh
chưa dứt, mối tơ vò về chuyện tiền nong lại hiện lên. Tôi tính đi tính lại số
tiền tiết kiệm ít ỏi. Dù mùa này có bội thu, tôi cũng không biết nặn sao cho
đủ tiền trang trải cả trăm món chi phí. Chưa kể khoản cam kết mua tem tiết
kiệm đáng ghét. Tôi không dám nghĩ đến việc mình sẽ thất bại, không thể
đáp ứng yêu cầu của bên địa chính. Bụng tôi quặn thắt vì lo lắng, vì cái
nóng như đổ lửa và vì không biết rồi mai đây, số phận mình sẽ ra sao. Có lẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.