KHOẢNG TRỜI MÊNH MÔNG - Trang 70

- Em nên về xem con bò thế nào.

Tôi uống cạn ly cà phê:

- Vâng, thôi em về đây.

Chị đung đưa bé Fern trên tay:

- Em còn đủ bột mì quấy hồ không? Nếu hết, lấy đỡ chỗ chị một ít mà

dùng.

Tôi cột chặt khăn quàng quanh mình:

- Em còn nhiều lắm.

Chị Perilee sẵn sàng giúp tôi mọi việc. Anh Karl cũng thế. Liệu có ban

ngành nào cần nghe trình báo về những việc làm tốt đẹp như thế không
nhỉ?

- Chắc chẳng có gì đáng lo đâu.

Tôi hy vọng chị hiểu tôi đang nói gì về chuyện anh Karl, không phải

Violet. Chị lắc đầu, tay vỗ nhè nhẹ lưng bé Fern:

- Mong là thế. Trộn đường với bột, quấy thành hồ đắp vào đuôi bò, sau

đó lấy giấy bìa bọc lại. Cột chặt, để yên khoảng một tuần.

- Cảm ơn chị.

Tôi vỗ lưng chị giống như chị đang vỗ lưng bé Fern, đoạn kéo khăn

choàng sát vào người rồi ra về.

Xóc nảy trên mình ngựa, tôi nuôi cảm giác bất an lớn dần. Lúc đầu là

chuyện bánh ngọt, giờ là chuyện trình báo. Chiến tranh ở tận châu u chứ có
ở đây đâu. Sao cứ làm khó dễ chuyện gốc gác của người ta? Quan trọng là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.