KHÓC GIỮA SÀI GÒN - Trang 100

- Ngoài những lúc Phan ăn hiếp em, thì lúc nào hai đứa cũng vui vẻ với
nhau hết chị.

- Phải không, sao chị lại nghe Phan nói em mới là người ăn hiếp Phan?

- Đâu có đâu, Phan nói oan cho em đó.

Nam bẽn lẽn cười. Mễ cũng cười theo, rồi lấy thuốc, châm lửa.

- Hút không?

- Thôi ạ, Phan không thích em hút thuốc.

- Không sao, chị không nói lại đâu.

Nam lấy điếu thuốc, kéo một hơi dài, nhả vòng khói trắng lên đầu, rồi
đưa tay gạt đi để khói tan tành, như Quân ngày trước thường hay làm.

- Gần đây em còn gặp mẹ không?

- Dạ không... do Phan bận quá nên em chưa có dịp về nhà thăm mẹ.
Nhưng mẹ có gọi điện cho em để nói chuyện, hỏi thăm.

- Mẹ em vẫn khỏe chứ?

- Cũng như trước, nhưng người già mà, thấy vậy chứ không phải vậy, lúc
nào cũng phải lo lắng trông chừng mới yên tâm. Thế nào em cũng nói
Phan sắp xếp công việc, để em về nhà một buổi.

- Có gặp cho chị gởi lời hỏi thăm mẹ em.

- Dạ, em cảm ơn chị trước.

Mễ lại rít thuốc, gẩy vào gạt tàn. Nam phía bên kia, mờ ảo, hư thực sau
làn khói trắng vừa thở ra.

***

Đêm nay đường Sài Gòn hình như vắng hơn mọi khi, bà giáo bước khỏi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.