KHÓC GIỮA SÀI GÒN - Trang 99

- Tại sao anh chú ý đến tôi?

- Tôi thấy chị cười khẩy, không biết mỉa mai tôi hay người nào khác.

- Tôi không cười anh, mà cười lũ đàn bà đang bu lấy anh.

- Lý do?

- Vì họ không nhìn ra vốn dĩ anh chẳng thích đàn bà.

Phan cười lớn, không ngờ lại gặp một người nói chuyện thẳng thắn đến
thế. Từ sau lần đó thì hai người hay đi café cùng nhau, đôi khi là nói
chuyện đời, đôi khi là nhớ về chuyện lúc còn ở quê hương. Tìm được
một người để tâm sự ở cái xứ tuyết trắng này, khó lắm, nên người ta tìm
được thì rất trân trọng và gìn giữ nhau.

Sau khi về Sài Gòn, Phan và Mễ vẫn giữ liên lạc. Với Mễ, Phan có thể
tìm được vài lời khuyên hữu ích khi bế tắc trong công việc, cũng như
Mễ tìm được ở Phan hình mẫu đàn ông mình có thể tin tưởng mà gởi
nỗi lòng. Có lần Mễ nói:

- Uổng nhỉ, nếu Phan là trai thẳng thì tôi yêu mất rồi.

Phan biết Mễ không nói đùa, và biết bản thân mình nếu không là đồng
tính chắc cũng yêu Mễ từ lâu. Sau này, mỗi lần café của Mễ và Phan còn
có thêm Nam, như ngày hôm nay.

Quán café không quá đông, Nam và Mễ đang ngồi đối diện nhau ở một
góc quán, Phan thì vừa vòng xe đi công việc gấp gì đó, hứa sẽ quay về
ngay.

- Lâu ngày không gặp Nam, dạo này mập lên phải không? - Mễ mở đầu
câu chuyện.

- Cũng có chút chút, tại Phan nuôi em kỹ quá.

- Gần đây hai đứa vẫn vui vẻ chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.