KHÓC GIỮA SÀI GÒN - Trang 37

công, độ lan tỏa, bàn tán về nó càng rộng, Tú lại càng thấy hoảng sợ,
đây là lần đầu tiên Tú phải đối mặt với lương tâm, giữa công việc và đạo
đức.

- Đạo đức thực ra chỉ là thứ thuận theo sự đồng tình của số đông. Ví dụ
như khi Tú ăn một con chó, nhiều người sẽ lên án, sẽ coi rằng đó là vô
đạo đức, nhưng nếu Tú ăn một con gà, sự việc lại bình thường hơn rất
nhiều. Cốt lõi của vấn đề cũng chỉ là việc một động vật bậc cao ăn thịt
động vật bậc thấp hơn mình, nhưng con chó trong cuộc sống nó gắn
liền với con người hơn, được yêu thương và tin tưởng hơn. Nếu Tú cần
đạo đức, tôi sẽ trả đạo đức lại cho Tú, để Tú có thể nhẹ lòng với cái
lương tâm của mình. Nhưng tôi muốn Tú nhớ, đạo đức không bào ra ăn
được khi đói đâu.

Bài báo sau, Tú dùng bút danh khác, gởi trực tiếp đến tờ Thanh Niên
Trẻ, minh oan cho câu chuyện về xe hủ tiếu gõ, và từ đó, bút danh đó
cũng được người ta trọng vọng, ngưỡng mộ đến kinh hồn. Thật ra, cũng
chỉ là cùng một người dựng nên tất cả. Và người đó giờ đây đang ngồi
trong văn phòng, tìm hiểu vì sao mình lại có thêm một khoản tiền trong
tháng này.

- Nói Tú đừng buồn, lương tâm của Tú trong mắt tôi không có giá trị.
Tiền mà Tú nhận là khả năng của Tú đáng nhận. Đừng suy nghĩ nhiều
nữa, tập trung tinh thần để cho tôi một cột mốc mới trong sự nghiệp đi.
Nếu tin tức sắp tới tốt hơn, phần của Tú sẽ còn cao hơn nữa.

Tú nhìn sâu vào mắt Phan, thoáng chút hoang mang, rồi khẽ gật đầu.

***

Mễ ra khỏi phòng làm việc, thấy đồng hồ đã bốn giờ chiều, Thương
đang ngồi chơi game chém trái cây trên điện thoại, mặt căng thẳng pha
chút bực mình vì mới lỡ tay chém trúng trái bom màu đen. Thấy Mễ đi
ra, Thương vội vàng tắt máy, ngước lên tươi cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.