KHÓC GIỮA SÀI GÒN - Trang 57

hai ly trà nóng vẫn còn bốc khói, hương chanh thoang thoảng quyện
cùng mùi ngòn ngọt của mật ong.

- Sao hai giờ sáng rồi mà Ân chưa đi ngủ? - Đưa Ân tách trà, Thụy ngồi
xuống cạnh Ân trên sofa.

- Ngủ một lúc rồi, nghe mưa nên tỉnh dậy, xuống đây ngồi.

- Bình thường Ân vẫn hay ở trong phòng mà.

- Nhưng hôm nay Ân thấy căn phòng ngột ngạt quá nên phải ra khỏi đó
một lúc. Còn Thụy, sao về khuya thế?

- Thấy Sài Gòn này chán nản quá nên đi uống mấy chai bia với ông anh,
ai ngờ vừa chán Sài Gòn là bị nó chơi cho cơn mưa, càng chán hơn.

Ân bật cười vì câu nói của Thụy, thấy mưa ngoài kia không còn lạnh
như ban nãy.

- Ân cũng không phải dân Sài Gòn, có khi nào thấy chán chỗ này
không?

- Có chứ... từ lúc mới vô đây sống đã thấy không quen, tới giờ sống mấy
năm rồi, cảm giác không quen vẫn còn nguyên.

- Không quen sao còn muốn sống tiếp ở đây?

- Vì gia đình Ân muốn.

- Ừ nhỉ... đâu phải lúc nào mình cũng có thể sống theo ý mình đâu. Một
thân một mình thì sao cũng được, đằng này lại còn trách nhiệm, gia
đình... đủ thứ chuyện, nghĩ đến mà nản.

Ân im lặng, khẽ cúi đầu mỉm cười, tay xoay ly trà ấm nóng. Chợt nhớ ra
gì đó, cầm điện thoại ấn ấn vài cái đưa về phía Thụy.

- Coi đi, mới chụp hồi nãy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.