KHÓC LÊN ĐI, ÔI QUÊ HƯƠNG YÊU DẤU - Trang 261

- Vậy là anh về Ndotsheni hả? Anh vắng nhà đã lâu, anh về chắc chị mừng
lắm. Bao giờ anh về?
- Về chuyến xe lửa chín giờ sáng mai.
- Vậy cô Gertrude cũng về với anh hả? Và đứa con của cô ấy nữa. Việc anh
làm đó tốt đấy, Johannesburg không phải là nơi cho một người đàn bà cô
độc ở. Để tôi bảo pha trà.
Ông ta đứng dậy gọi người vợ ở phía sau cửa tiệm, nhưng Kumalo ngăn lại.
- Thôi chú, tôi không khát.
John Kumalo bảo:
- Anh không muốn uống thì thôi. Tôi có thói quen khách tới thì bảo pha trà.
Ông ta ngồi xuống, làm bộ muốn châm một ống điếu bự hình đầu bò mộng,
tìm hộp quẹt trong đống báo, mà không nhìn anh. Hai hàm răng cắn ống
điếu, ông ta nói tiếp:
- Việc anh làm đó tốt đấy, Johannesburg không phải là nơi cho một người
đàn bà cô độc ở. Mà đứa nhỏ về quê ở cũng hơn.
Kumalo bảo:
- Tôi còn dắt về một đứa con gái nữa. Vợ của con tôi, nó đương có mang.
John Kumalo chăm chú nhìn cây quẹt gí vào miệng ống điếu, bảo:
- Tôi có nghe chuyện đó. Anh làm thêm một việc tốt đó nữa.
Thuốc đốt cháy rồi, ông ta thật chăm chú đưa ngón tay cái nén thuốc
xuống. Sau cùng, không còn việc gì làm nữa, ông ta mới nhìn anh qua làn
khói.
- Nhiều người lại nói bảo tôi: Ông anh của ông làm những việc đó tốt đấy.
Vậy, anh về cho tôi gởi lời thăm chị và bà con họ hàng nhé. Sáng sớm ngày
mốt anh sẽ tới Pietermaritzburg, và anh sẽ lên chuyến xe lửa đi
Donnybrook, và chiều tối hôm đó anh sẽ tới Ndotsheni. Ờ, ờ, cuộc hành
trình dài thật.
- Này chú, có một điều chúng ta phải nói với nhau.
- Anh cứ nói.
- Tôi đã suy nghĩ lung về điều đó. Tôi lại đây không phải để trách chú đâu.
John Kumalo như đã chờ sẵn lời đó, vội vàng phản kháng:
- Trách ư? Tại sao anh lại trách tôi? Có xử án, có quan toà mà. Cái đó có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.