KHÓC LÊN ĐI, ÔI QUÊ HƯƠNG YÊU DẤU - Trang 262

tùy thuộc anh hay tôi hay một người nào khác đâu.
Mấy đường gân nổi lên ở cổ bò mộng, nhưng Kumalo nói tiếp ngay:
- Tôi không bảo rằng tôi có thể trách chú. Như chú mới nói, có xử án, có
quan toà. Và cũng có một vị Chánh thẩm tiếng tăm, và chú và tôi, chúng ta
không nên nói tới ngài. Nhưng còn một điều khác, chúng ta phải nói với
nhau.
- Ừ, ừ, tôi hiểu. Điều gì vậy?
- Trước hết tôi muốn lại chào chú trước khi về quê nhà. Nhưng không thể
lại chào mà không nói gì cả. Chú đã thấy việc xảy ra cho con tôi đấy chứ.
Nó đã bỏ nhà và bị hư hỏng. Cho nên tôi nghĩ nên cho chú hay và cảnh cáo
chú: còn con của chú đấy nữa, nó cũng bỏ nhà ra đi đấy.
John Kumalo đáp:
- Tôi cũng đã nghĩ tới điều đó. Khi xong cái chuyện lôi thôi này rồi, tôi sẽ
dắt nó về đây.
- Chú đã quyết tâm rồi ư?
- Quyết tâm rồi, tôi hứa chắc với anh như vậy – Ông ta cười vang lên như
bò mộng – Không lẽ bao nhiêu việc tốt, tôi để anh làm hết. Tôi sẽ làm thịt
một con bê mập.
- Chuyện đó nên nhớ đấy.
- Vâng, vâng, chuyện đó phải chứ. Tôi đâu có coi thường những lời phải
đâu, vin cớ rằng…rằng…anh hiểu tôi chứ?
- Và đây còn điều cuối cùng này nữa.
- Anh là anh. Muốn nói gì xin anh cứ nói.
- Hoạt động chính trị của chú. Nó sẽ đưa chú tới đâu?
Những đường gân ở cổ bò mộng lại nổi lên.
- Hoạt động chính trị của tôi là chuyện riêng của tôi, mà anh. Tôi có nói gì
về tôn giáo của anh không?
- Chú mới bảo tôi muốn nói gì thì cứ nói.
- Vâng, vâng, tôi có nói vậy. Vâng, vậy anh cứ nói đi, tôi xin nghe.
- Những hoạt động đó đưa chú tới đâu?
- Tôi biết tôi chiến đấu cho cái gì mà. Xin anh thứ lỗi cho – Ông ta cười
oang oang - Mục sư Msimangu không có ở đây, nên anh cho phép tôi nói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.