KHÓC LÊN ĐI, ÔI QUÊ HƯƠNG YÊU DẤU - Trang 286

- Tôi ngồi được không Umfundisi? – Em rán phát âm cho đúng tiếng này –
Như vậy có phải phép không?
Kumalo cố nhịn cười.
- Phải lắm chứ. Inkosana có muốn uống nước không? Thấy Inkosana nực
nội quá.
- Tôi muốn được một ly sữa. Thật lạnh, ở tủ lạnh ra.
- Inkosana, ở Ndotsheni này làm gì có tủ lạnh.
- Vậy thì sữa thường cũng được, Umfundisi.
- Inkosana, ở Ndotsheni này không có sữa.
Em đó đỏ mặt lên.
- Xin Umfundisi một ly nước lạnh vậy.
Kumalo đem nước lạnh tới; trong khi em đó uống, Kumalo hỏi:
- Inkosana, còn ở đây bao lâu?
- Không lâu nữa đâu, Umfundisi.
Em uống tiếp rồi nói:
- Lúc này trường học không nghỉ. Chúng tôi về đây vì có lý do riêng.
Kumalo nhìn em, nghĩ bụng:
- Tôi biết lý do của em, em có tang cha.
- Nước thì gọi là amanzi, phải không Umfundisi?
Không thấy Kumalo đáp, em hỏi lại:
- Phải không, Umfundisi?
Rồi lập lại nữa:
- Umfundisi!
- Cái gì em?
- Nước thì gọi là amanzi, phải không Umfundisi?
Kumalo bừng tỉnh, nhìn nét mặt nghiêm trang của em, rồi mỉm cười đáp:
- Đúng, Inkosana.
- Và ngựa gọi là ihashi?
- Cũng đúng nữa.
- Còn nhà gọi là ikaya?
- Đúng nữa.
- Tiền gọi là imali?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.